làn làn
làn tuō
làn yín
làn zuì
làn sǔn
làn liào
làn bǐng
làn wěi
làn jiāng
làn hàn
làn zhàng
làn dòu
làn zhǔ
làn shèn
làn bǎn
làn yǐn
làn shā
làn shì
làn kuì
làn ròu
làn zǎi
làn mù
làn zhuó
làn shú
làn huài
làn kāi
làn zhàng
làn táo
làn shǒu
làn hu
làn màn
làn wèi
làn fàn
làn yì
làn mí
làn zhǐ
làn wū
làn kā
làn bài
làn zǐ
làn fā
làn jiǎo
làn gàn
làn hóng
làn màn
làn ruò
làn zhào
làn yè
làn yíng
làn huò
làn fǔ
làn yún
làn kē
làn zǐ
làn zǎi
làn é
làn jiàn
làn shǎng
làn suì
làn ní
làn jiàng
làn bān
làn màn
làn miào
làn cháng
làn huǒ
làn yóu
làn zhēng
làn màn
làn yáng
làn huáng
làn shí
yìng wèi
ān wèi
huì wèi
yǎo wèi
chōng wèi
bǐng wèi
píng wèi
cén wèi
zǎn wèi
biāo wèi
huàn wèi
ān wèi
qiàn wèi
lán wèi
cōng wèi
fán wèi
bào wèi
yù wèi
cóng wèi
bīn wèi
àn wèi
sēn wèi
fēng wèi
qiān wèi
fú wèi
diāo wèi
jùn wèi
yàn wèi
càn wèi
làn wèi
xióng wèi
shàn wèi
zǎo wèi
wěng wèi
yī wèi
wēi wèi
duì wèi
bīn wèi
xiù wèi
⒈ 绚丽多采,绚丽。
引晋顾恺之《筝赋》:“其器也,则端方修直,天隆地平,华文素质,烂蔚波成。君子喜其斌丽,知音伟其含清。”
宋文同《屯田郎中石君墓志铭》:“今有天子在汴,除洒洁祓,一布休治,铺张建置,文采烂蔚,輦轂之下,士民恬安。”
烂làn(1)(形)基本义:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透(2)(形)腐烂:~梨可以做酒。(3)(形)破碎;破烂:~纸|破铜~铁|衣服穿~了。(4)(形)头绪乱:一本~帐|~摊子。
蔚读音:wèi,yù[ wèi ]1.茂盛;盛大:~然成风。
2.有文采的:云蒸霞~。