làn shú
làn yín
làn zhuó
làn mí
làn ròu
làn jiàng
làn shǎng
làn yáng
làn huáng
làn bǐng
làn yíng
làn shèn
làn màn
làn zhǐ
làn shì
làn fā
làn zǐ
làn zhàng
làn bǎn
làn ní
làn hu
làn bài
làn zǐ
làn màn
làn zhào
làn màn
làn suì
làn kāi
làn yún
làn huò
làn yóu
làn é
làn jiāng
làn wū
làn kā
làn huài
làn mù
làn ruò
làn zhàng
làn fǔ
làn gàn
làn hóng
làn kē
làn yì
làn shā
làn shǒu
làn miào
làn bān
làn zǎi
làn liào
làn wěi
làn zǎi
làn hàn
làn shí
làn cháng
làn jiàn
làn zuì
làn táo
làn yè
làn dòu
làn zhēng
làn huǒ
làn tuō
làn làn
làn yǐn
làn wèi
làn màn
làn jiǎo
làn kuì
làn sǔn
làn fàn
làn zhǔ
tāo tuō
bāo tuō
chú tuō
lì tuō
zǐ tuō
tòu tuō
guī tuō
sǎ tuō
shuǎng tuō
huá tuō
sǎ tuō
dù tuō
miǎn tuō
chū tuō
fàng tuō
sī tuō
wù tuō
chāo tuō
lóng tuō
jiǎn tuō
pī tuō
huá tuō
wán tuō
táo tuō
ōu tuō
yǐng tuō
bèng tuō
tī tuō
shuǎi tuō
wǎn tuō
wǎn tuō
gào tuō
cán tuō
luò tuō
jiè tuō
tōng tuō
xū tuō
tuī tuō
ōu tuō
wǎn tuō
tiāo tuō
piě tuō
dēng tuō
jīng tuō
qīng tuō
hù tuō
tǐng tuō
liǎo tuō
piē tuō
pā tuō
bǐng tuō
zhèng tuō
wáng tuō
jì tuō
āi tuō
biàn tuō
jiě tuō
fā tuō
shū tuō
mǒ tuō
kòu tuō
tù tuō
kāi tuō
làn tuō
huì tuō
pō tuō
pì tuō
diū tuō
hún tuō
huó tuō
sǎ tuō
wàn tuō
zǒu tuō
kuā tuō
dùn tuō
bǎi tuō
lòu tuō
bǎi tuō
zòng tuō
pǐn tuō
jù tuō
bái tuō
bá tuō
xǐ tuō
mǎi tuō
bǎi tuō
diào tuō
é tuō
lǎo tuō
⒈ 指古书简因腐朽而脱漏致使文字不能衔接。
引唐杨倞《<荀子注>序》:“独《荀子》未有注解,亦復编简烂脱,传写谬误,虽好事者时亦览之,至於文义不通,屡掩卷焉。”
清俞樾《古书疑义举例·简策错乱例》:“幸此文重出,而烂脱之迹,犹未尽泯,可以校正。”
烂làn(1)(形)基本义:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透(2)(形)腐烂:~梨可以做酒。(3)(形)破碎;破烂:~纸|破铜~铁|衣服穿~了。(4)(形)头绪乱:一本~帐|~摊子。
脱读音:tuō脱tuō(1)(动)本义:肉去皮。(2)(动)(皮肤、毛发等)脱落:~发|~毛。(3)(动)取下;除去:~帽|~鞋。(4)(动)脱离:~党|~水。(5)漏掉(文字):这一行里~了三个字。(6)(形)〈书〉轻慢。(7)(连)〈书〉倘若;或许:~有遗漏;必致误事。(8)姓。