làn é
làn huǒ
làn ròu
làn jiàn
làn zhēng
làn ruò
làn zhàng
làn shì
làn hu
làn làn
làn jiāng
làn huò
làn zhǐ
làn bān
làn kā
làn zhuó
làn kāi
làn zǎi
làn hàn
làn huài
làn mí
làn tuō
làn yǐn
làn fǔ
làn táo
làn jiǎo
làn zuì
làn shèn
làn bài
làn wū
làn zhàng
làn shí
làn dòu
làn bǐng
làn yáng
làn yún
làn yè
làn zǎi
làn kuì
làn gàn
làn yì
làn zǐ
làn cháng
làn shā
làn wěi
làn sǔn
làn yíng
làn zhào
làn liào
làn suì
làn fā
làn shǒu
làn fàn
làn mù
làn huáng
làn bǎn
làn màn
làn zǐ
làn hóng
làn ní
làn wèi
làn yín
làn shú
làn kē
làn màn
làn màn
làn jiàng
làn màn
làn yóu
làn zhǔ
làn shǎng
làn miào
mù yáng
zhuàng yáng
gōng yáng
diào yáng
tóu yáng
tāng yáng
líng yáng
hú yáng
niú yáng
lán yáng
gāo yáng
qián yáng
yán yáng
zhàn yáng
chǎn yáng
háo yáng
wàng yáng
zhì yáng
mián yáng
fàng yáng
fāng yáng
fén yáng
shí yáng
huái yáng
lóng yáng
fēng yáng
fén yáng
zāng yáng
diāo yáng
qiāng yáng
yuán yáng
tóu yáng
bēn yáng
gōng yáng
qiān yáng
fēng yáng
zhèng yáng
wú yáng
hán yáng
jiàn yáng
shān yáng
qiú yáng
gǎn yáng
shàng yáng
wáng yáng
qí yáng
qíng yáng
qīng yáng
qí yáng
lí yáng
rǎng yáng
tóng yáng
qiàn yáng
tú yáng
yán yáng
shāng yáng
kū yáng
jí yáng
cháng yáng
máng yáng
mián yáng
jià yáng
míng yáng
pán yáng
xiáng yáng
jiāo yáng
qū yáng
làn yáng
yìn yáng
xī yáng
fén yáng
jié yáng
xiāo yáng
sāng yáng
mián yáng
yān yáng
xiāng yáng
chù yáng
jīn yáng
yù yáng
huǒ yáng
wǔ yáng
líng yáng
quǎn yáng
cài yáng
xì yáng
chāng yáng
bó yáng
tuó yáng
⒈ 《后汉书·刘玄传》:“其所授官爵者,皆羣小贾竖,或有膳夫庖人,多著绣面衣、锦袴、襜褕、诸于,駡詈道中。
引长安为之语曰:‘灶下养,中郎将。烂羊胃,骑都尉。烂羊头,关内侯。’”
后以“烂羊”为典,指地位卑下者或滥授官爵。 唐张说《羽林大将军王氏神道碑》:“王侯无种,屠狗起於将军;战伐有功,烂羊超於都尉。”
清许承钦《次韵赠邓孝威》:“屠狗可怜长结客,烂羊终日听封侯。”
清王韬《停捐纳》:“再閲数十年,将所谓官者,满街悉是,徧地皆然,烂羊续貂之誚,重见於今日矣!”
烂làn(1)(形)基本义:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透:某些固体物质组织破坏或水分增加后松软;熟透(2)(形)腐烂:~梨可以做酒。(3)(形)破碎;破烂:~纸|破铜~铁|衣服穿~了。(4)(形)头绪乱:一本~帐|~摊子。
羊读音:yáng,xiáng[ yáng ]1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。