fāng yì
fāng sūn
fāng xiāng
fāng chūn
fāng ěr
fāng xìn
fāng xiāng
fāng ǎi
fāng shù
fāng bāo
fāng jìng
fāng xù
fāng huì
fāng shēng
fāng fēi
fāng zhōu
fāng shí
fāng liè
fāng jīn
fāng qíng
fāng yóu
fāng fù
fāng jiāo
fāng yán
fāng liè
fāng ruí
fāng zhú
fāng bì
fāng míng
fāng jié
fāng yīn
fāng xiū
fāng zūn
fāng diàn
fāng zūn
fāng chén
fāng xǔ
fāng guī
fāng chǎi
fāng jiān
fāng qì
fāng dàn
fāng quán
fāng zūn
fāng qīng
fāng yīn
fāng zhuàn
fāng cǎo
fāng jīn
fāng hàn
fāng zhá
fāng cí
fāng yù
fāng lín
fāng zé
fāng lín
fāng yí
fāng líng
fāng lǐ
fāng suì
fāng jié
fāng zī
fāng cóng
fāng huáng
fāng xīn
fāng liè
fāng lán
fāng fēng
fāng róng
fāng yì
fāng wù
fāng xùn
fāng xiān
fāng xīn
fāng yǐ
fāng nián
fāng zhǐ
fāng zǔ
fāng jiàn
fāng huì
fāng rùn
fāng hún
fāng lù
fāng guì
fāng jì
fāng liú
fāng huá
fāng líng
fāng zhǐ
fāng chén
fāng yán
fāng jiāo
fāng láo
fāng huā
fāng míng
fāng yá
⒈ 犹芳香。也借指香草。
引《楚辞·九歌·湘夫人》:“合百草兮实庭,建芳馨兮廡门。”
《楚辞·九歌·山鬼》:“被石兰兮带杜衡,折芳馨兮遗所思。”
唐李复言《续玄怪录·张老》:“有顷进饌,精美芳馨,不可名状。”
清龚自珍《己亥杂诗》之一三八:“今日閒愁为洞庭,茶花凝想吐芳馨。”
⒉ 喻美好的名声。
引清张大受《慕庐先生还朝》诗:“出处古来云变化,芳馨谁播史书中。”
⒊ 指祭品。言其气味芳香。
引宋朱熹《卧龙庵武侯祠》诗:“寒藻荐芳馨,飞泉奉明酌。”
《宋史·乐志九》:“时思致享,肃荐芳馨。”
芳香的气味。