kuàng lǐ
kuàng jié
kuàng chí
kuàng mǎng
kuàng dàng
kuàng chǎng
kuàng jiǒng
kuàng guān
kuàng shì
kuàng jū
kuàng é
kuàng diǎn
kuàng tǔ
kuàng bào
kuàng jiǎo
kuàng kè
kuàng jié
kuàng shì
kuàng dàn
kuàng xué
kuàng lǔ
kuàng làng
kuàng dàn
kuàng dàn
kuàng fàng
kuàng zhān
kuàng fèi
kuàng mì
kuàng yǎo
kuàng bài
kuàng yuǎn
kuàng zǔ
kuàng kuò
kuàng bié
kuàng zhuì
kuàng mǎng
kuàng kuàng
kuàng fū
kuàng quē
kuàng shì
kuàng guì
kuàng jué
kuàng duò
kuàng kuò
kuàng zhì
kuàng rán
kuàng dà
kuàng fèi
kuàng dá
kuàng dù
kuàng guān
kuàng yì
kuàng yuán
kuàng wèi
kuàng yǎn
kuàng luè
kuàng kuài
kuàng lǎng
kuàng yǔ
kuàng yí
kuàng miǎo
kuàng shī
kuàng wàng
kuàng mò
kuàng bān
kuàng chǎng
kuàng píng
kuàng lín
kuàng wú
kuàng rán
kuàng gōng
kuàng yě
kuàng guān
kuàng yí
kuàng suì
kuàng zhuō
kuàng zú
kuàng zōng
kuàng zǎi
kuàng mài
kuàng yè
kuàng tú
kuàng huái
kuàng xū
kuàng nián
kuàng gé
kuàng miǎo
kuàng guān
kuàng zhí
kuàng jì
kuàng ào
kuàng yí
kuàng zhì
kuàng gǔ
kuàng shū
kuàng shí
kuàng rèn
kuàng wú
kuàng yǎng
kuàng rì
kuàng shuǎng
kuàng wù
kuàng tú
kuàng dài
kuàng rú
kuàng jí
kuàng liàng
kuàng qí
kuàng jì
kuàng nǚ
kuàng yàng
kuàng ēn
bīng yuán
míng yuán
jiàn yuán
gāo yuán
qiū yuán
jiàn yuán
qiān yuán
huáng yuán
fù yuán
tái yuán
liáo yuán
kū yuán
dòng yuán
shè yuán
gāo yuán
cūn yuán
líng yuán
bǎi yuán
wú yuán
dǐ yuán
píng yuán
tài yuán
jiāng yuán
hái yuán
yī yuán
lù yuán
běn yuán
yī yuán
jī yuán
zhōng yuán
yán yuán
quán yuán
bìng yuán
zài yuán
liáo yuán
yǎng yuán
mó yuán
jiǔ yuán
yuān yuán
huāng yuán
mù yuán
dà yuán
chuān yuán
líng yuán
qīng yuán
hóng yuán
fù yuán
yīn yuán
kàng yuán
méi yuán
huán yuán
mǎng yuán
guān yuán
hán yuán
xuě yuán
jiāo yuán
nèi yuán
qǔ yuán
dāng yuán
jiāo yuán
qū yuán
duān yuán
zhōu yuán
tǎo yuán
hé yuán
xiāng yuán
bì yuán
cǎo yuán
sī yuán
qióng yuán
kuàng yuán
fā yuán
dōng yuán
jī yuán
bǐng yuán
gēn yuán
sōng yuán
suì yuán
qín yuán
⒈ 广阔的原野。 《穆天子传》卷四:“自西王母之邦,北至於旷原之野,飞鸟之所解羽,千有九百里。
引宗周至於西北大旷原,万四千里。”
郭璞注引《山海经》:“羣鸟所集泽有两处,一方百里,一方千里,即此大旷原也。”
唐杜甫《奉同郭给事汤东灵湫作》诗:“閬风入辙跡,旷原延冥搜。”
杨伦笺注:“以周穆为比,取讽荒游。”
鲁迅《坟·摩罗诗力说》:“记怀抱神思之人,索求美者,遍歷不见,终死旷原。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
原读音:yuán原yuán(1)(形)最初的;开始的:~始|~人|~生动物。(2)(形)原来;本来:~地|~作者。(3)(形)没加工的:~棉|~煤|~油。(4)(Yuán)姓。原yuán(动)原谅:情有可~。原yuán(1)(名)宽广平坦的地方:平~|高~|草~。(2)同“塬”。