谷风


谷风的组词


谷粟

gǔ sù

谷雨

gǔ yǔ

谷玉

gǔ yù

谷地

gǔ dì

谷响

gǔ xiǎng

谷圭

gǔ guī

谷士

gǔ shì

谷陵

gǔ líng

谷口

gǔ kǒu

谷人

gǔ rén

谷阁

gǔ gé

谷驹

gǔ jū

谷粒

gǔ lì

谷酒

gǔ jiǔ

谷草

gǔ cǎo

谷物

gǔ wù

谷狗

gǔ gǒu

谷牝

gǔ pìn

谷马

gǔ mǎ

谷底

gǔ dǐ

谷帛

gǔ bó

谷粮

gǔ liáng

谷根

gǔ gēn

谷蠡

gǔ lí

谷泉

gǔ quán

谷伯

gǔ bó

谷害

gǔ hài

谷杷

gǔ pá

谷入

gǔ rù

谷蟊

gǔ máo

谷处

gǔ chǔ

谷廪

gǔ lǐn

谷稗

gǔ bài

谷驽

gǔ nú

谷旦

gǔ dàn

谷产

gǔ chǎn

谷稼

gǔ jià

谷神

gǔ shén

谷水

gǔ shuǐ

谷都

gǔ dū

谷芒

gǔ máng

谷仓

gǔ cāng

谷禄

gǔ lù

谷造

gǔ zào

谷那

gǔ nà

谷音

gǔ yīn

谷战

gǔ zhàn

谷籍

gǔ jí

谷芨

gǔ jī

谷魅

gǔ mèi

谷公

gǔ gōng

谷笔

gǔ bǐ

谷犬

gǔ quǎn

谷日

gǔ rì

谷梁

gǔ liáng

谷芽

gǔ yá

谷堆

gǔ duī

谷米

gǔ mǐ

谷嗛

gǔ qiàn

谷饮

gǔ yǐn

谷变

gǔ biàn

谷籴

gǔ dí

谷食

gǔ shí

谷浑

yù hún

谷鲋

gǔ fù

谷璧

gǔ bì

谷饱

gǔ bǎo

谷王

gǔ wáng

谷货

gǔ huò

谷坊

gǔ fáng

谷积

gǔ jī

谷贼

gǔ zéi

谷量

gǔ liàng

谷粜

gǔ tiào

谷实

gǔ shí

谷子

gǔ zi

谷风

gǔ fēng

谷帘

gǔ lián

谷谷

gǔ gǔ

谷土

gǔ tǔ


道风

dào fēng

餐风

cān fēng

霜风

shuāng fēng

重风

zhòng fēng

鷐风

chén fēng

秋风

qiū fēng

豪风

háo fēng

猋风

biāo fēng

弊风

bì fēng

乱风

luàn fēng

怀风

huái fēng

台风

tái fēng

迵风

dòng fēng

凄风

qī fēng

巨风

jù fēng

口风

kǒu fēng

关风

guān fēng

文风

wén fēng

森风

sēn fēng

杀风

shā fēng

刚风

gāng fēng

培风

péi fēng

尖风

jiān fēng

祖风

zǔ fēng

趣风

qù fēng

热风

rè fēng

钦风

qīn fēng

欧风

ōu fēng

了风

le fēng

透风

tòu fēng

雅风

yǎ fēng

麦风

mài fēng

革风

gé fēng

天风

tiān fēng

士风

shì fēng

闻风

wén fēng

阵风

zhèn fēng

避风

bì fēng

扶风

fú fēng

遐风

xiá fēng

周风

zhōu fēng

歪风

wāi fēng

昌风

chāng fēng

滔风

tāo fēng

急风

jí fēng

盗风

dào fēng

盲风

máng fēng

轻风

qīng fēng

扇风

shān fēng

迁风

qiān fēng

传风

chuán fēng

徽风

huī fēng

大风

dà fēng

搧风

shān fēng

火风

huǒ fēng

迎风

yíng fēng

随风

suí fēng

樵风

qiáo fēng

荡风

dàng fēng

国风

guó fēng

劲风

jìng fēng

托风

tuō fēng

劫风

jié fēng

谨风

jǐn fēng

感风

gǎn fēng

邪风

xié fēng

泼风

pō fēng

陵风

líng fēng

雌风

cí fēng

帆风

fān fēng

八风

bā fēng

招风

zhāo fēng

温风

wēn fēng

调风

tiáo fēng

斗风

dòu fēng

柳风

liǔ fēng

飂风

liù fēng

痉风

jìng fēng

微风

wēi fēng

祛风

qū fēng

腥风

xīng fēng

世风

shì fēng

整风

zhěng fēng

丕风

pī fēng

逞风

chěng fēng

流风

liú fēng

熟风

shú fēng

鹰风

yīng fēng

知风

zhī fēng

正风

zhèng fēng

旁风

páng fēng

信风

xìn fēng

闺风

guī fēng

翾风

xuān fēng

变风

biàn fēng

讬风

tuō fēng

承风

chéng fēng

露风

lòu fēng

阊风

chāng fēng

融风

róng fēng

抢风

qiāng fēng

提风

tí fēng

刁风

diāo fēng

抱风

bào fēng

摇风

yáo fēng

遗风

yí fēng

先风

xiān fēng

儒风

rú fēng

纯风

chún fēng

岚风

lán fēng

和风

hé fēng

下风

xià fēng

戗风

qiāng fēng

接风

jiē fēng

通风

tōng fēng

顶风

dǐng fēng

捆风

kǔn fēng

南风

nán fēng

学风

xué fēng

颽风

kǎi fēng

家风

jiā fēng

暴风

bào fēng

邠风

bīn fēng

诗风

shī fēng

祭风

jì fēng

醇风

chún fēng

心风

xīn fēng

疠风

lì fēng

干风

gān fēng

谷风

gǔ fēng

摔风

shuāi fēng

强风

qiáng fēng

张风

zhāng fēng

雷风

léi fēng

枯风

kū fēng

晞风

xī fēng

惠风

huì fēng

从风

cóng fēng

醺风

xūn fēng

狂风

kuáng fēng

廉风

lián fēng

谈风

tán fēng

严风

yán fēng

分风

fèn fēng

采风

cǎi fēng

北风

běi fēng

驭风

yù fēng

攒风

zǎn fēng

眇风

miǎo fēng

搏风

bó fēng

义风

yì fēng

乐风

lè fēng

跌风

diē fēng

嘶风

sī fēng

省风

shěng fēng

王风

wáng fēng

习风

xí fēng

松风

sōng fēng

害风

hài fēng

霉风

méi fēng

定风

dìng fēng

鞴风

bèi fēng

酸风

suān fēng

孽风

niè fēng

巽风

xùn fēng

探风

tàn fēng

灵风

líng fēng

冽风

liè fēng

泽风

zé fēng

病风

bìng fēng

军风

jūn fēng

爽风

shuǎng fēng

过风

guò fēng

真风

zhēn fēng

謿风

cháo fēng

系风

xì fēng

孤风

gū fēng

驱风

qū fēng

路风

lù fēng

脐风

qí fēng

汤风

tāng fēng

背风

bèi fēng

苹风

píng fēng

仁风

rén fēng

偷风

tōu fēng

驶风

shǐ fēng

筠风

yún fēng

排风

pái fēng

癜风

diàn fēng

飔风

sī fēng

武风

wǔ fēng

使风

shǐ fēng

遭风

zāo fēng

党风

dǎng fēng

左风

zuǒ fēng

三风

sān fēng

反风

fǎn fēng

祥风

xiáng fēng

恺风

kǎi fēng

逆风

nì fēng

煖风

nuǎn fēng

飓风

jù fēng

耳风

ěr feng

看风

kàn fēng

作风

zuò fēng

遡风

sù fēng

五风

wǔ fēng

噫风

yī fēng

弱风

ruò fēng

别风

bié fēng

移风

yí fēng

凶风

xiōng fēng

讹风

é fēng

会风

huì fēng

巡风

xún fēng

时风

shí fēng

霾风

mái fēng

柔风

róu fēng

见风

jiàn fēng

徂风

cú fēng

歌风

gē fēng

刀风

dāo fēng

金风

jīn fēng

肃风

sù fēng

吹风

chuī fēng

依风

yī fēng

冻风

dòng fēng

扬风

yáng fēng

善风

shàn fēng

韩风

hán fēng

抖风

dǒu fēng

屏风

píng fēng

薰风

xūn fēng

守风

shǒu fēng

泠风

líng fēng

颓风

tuí fēng

飘风

piāo fēng

魔风

mó fēng

凭风

píng fēng

瘫风

tān fēng

送风

sòng fēng

师风

shī fēng

丽风

lì fēng

倾风

qīng fēng

凉风

liáng fēng

幈风

píng fēng

雄风

xióng fēng

腊风

là fēng

香风

xiāng fēng

美风

měi fēng

惊风

jīng fēng

聆风

líng fēng

幼风

yòu fēng

汉风

hàn fēng

顔风

yán fēng

盐风

yán fēng

箕风

jī fēng

候风

hòu fēng

临风

lín fēng

希风

xī fēng

行风

xíng fēng

男风

nán fēng

湿风

shī fēng

胡风

hú fēng

起风

qǐ fēng

把风

bǎ fēng

陋风

lòu fēng

楚风

chǔ fēng

油风

yóu fēng

暖风

nuǎn fēng

焚风

fén fēng

同风

tóng fēng

诈风

zhà fēng

烈风

liè fēng

鹏风

péng fēng

辉风

huī fēng

放风

fàng fēng

蹑风

niè fēng

喝风

hē fēng

悲风

bēi fēng

乾风

qián fēng

人风

rén fēng

云风

yún fēng

撮风

cuō fēng

诒风

yí fēng

嫩风

nèn fēng

律风

lǜ fēng

淩风

líng fēng

扯风

chě fēng

撩风

liáo fēng

西风

xī fēng

吟风

yín fēng

当风

dāng fēng

望风

wàng fēng

蕙风

huì fēng

考风

kǎo fēng

纠风

jiū fēng

长风

zhǎng fēng

撒风

sā fēng

走风

zǒu fēng

上一组词:恶忌
下一组词:冠巾

更多谷的组词

谷风的意思


词语解释:

气(.好工具)象学上指白天从谷底吹向山顶的风。

引证解释:

⒈ 东风。

引《诗·邶风·谷风》:“习习谷风,以阴以雨。”
《尔雅·释天》:“东风谓之谷风。”
邢昺疏引孙炎曰:“谷之言穀。穀,生也;谷风者,生长之风也。”
汉焦赣《易林·坤之乾》:“谷风布气,万物出生;萌庶长养,华叶茂成。”

⒉ 山谷中的风。

引《淮南子·天文训》:“虎啸而谷风至,龙举而景云属。”
三国魏曹植《七启》:“果毅轻断,虎步谷风。”
清严允肇《穆陵关》诗:“萧梢谷风起,岧嵽林光含。”

⒊ 谷风,东风。

引《诗》篇名。(1)《邶风·谷风序》:“《谷风》,刺夫妇失道也。”
清钱谦益《外制七·妻郑氏赠安人》:“不徒息《谷风》之刺,庶几歌《伐木》之诗。”
(2)《小雅·谷风序》:“《谷风》,刺幽王也。天下俗薄,朋友道絶焉。”
唐孟浩然《送张子容进士赴举》诗:“无使《谷风》誚,须令友道存。”
《尔雅·释天》:“东风谓之谷风。”
邢昺疏引孙炎曰:“谷之言穀,穀,生也;谷风者,生长之风也。”
《汉书·王莽传下》:“其夕穀风迅疾,从东北来。”
颜师古注:“穀风,即谷风。”

国语词典:

东风。《汉书.卷九九.王莽传下》:「其夕谷风迅疾,从东北来。」也作「谷风」。

更多风的组词

谷风详细解释


读音:gǔ,yù[ gǔ ]

1.两山或两块高地中间的低洼地:峡~。万丈深~。

2.谷类作物的总称。也特指粟:五 ~。~草。

3.古代百谷的统称,即农作物的统称。

4.〈方〉稻。也指稻的子实。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025