kuàng xué
kuàng fèi
kuàng dàn
kuàng dá
kuàng guān
kuàng duò
kuàng wú
kuàng zhì
kuàng zhān
kuàng mǎng
kuàng miǎo
kuàng yǎo
kuàng ào
kuàng lǎng
kuàng chǎng
kuàng dàn
kuàng guān
kuàng huái
kuàng zhuì
kuàng ēn
kuàng jiǎo
kuàng jiǒng
kuàng liàng
kuàng yí
kuàng nǚ
kuàng yì
kuàng rèn
kuàng rán
kuàng gǔ
kuàng fàng
kuàng gōng
kuàng jí
kuàng jū
kuàng làng
kuàng lǔ
kuàng fū
kuàng jié
kuàng kè
kuàng lǐ
kuàng chí
kuàng luè
kuàng jì
kuàng chǎng
kuàng dàng
kuàng wù
kuàng kuò
kuàng yí
kuàng suì
kuàng shì
kuàng zhí
kuàng guì
kuàng zú
kuàng gé
kuàng yǔ
kuàng zhuō
kuàng mì
kuàng quē
kuàng kuò
kuàng jié
kuàng tú
kuàng fèi
kuàng rì
kuàng diǎn
kuàng xū
kuàng wú
kuàng shì
kuàng zǔ
kuàng zōng
kuàng miǎo
kuàng bié
kuàng zhì
kuàng dàn
kuàng mài
kuàng yàng
kuàng yuǎn
kuàng é
kuàng píng
kuàng rán
kuàng shū
kuàng jué
kuàng zǎi
kuàng guān
kuàng shuǎng
kuàng tú
kuàng wèi
kuàng yǎn
kuàng shì
kuàng nián
kuàng guān
kuàng yuán
kuàng yí
kuàng dà
kuàng kuài
kuàng bān
kuàng kuàng
kuàng lín
kuàng jì
kuàng shī
kuàng yǎng
kuàng tǔ
kuàng qí
kuàng shí
kuàng bào
kuàng yě
kuàng rú
kuàng bài
kuàng dài
kuàng mò
kuàng mǎng
kuàng yè
kuàng wàng
kuàng dù
shǐ yí
kuàng yí
lǐ yí
xiàn yí
gòng yí
zǔ yí
cì yí
wú yí
fèng yí
zhuì yí
jìn yí
yì yí
wèn yí
rǎn yí
fù yí
lù yí
jì yí
suì yí
chuán yí
gū yí
qì yí
shí yí
jié yí
bǔ yí
què yí
huò yí
féi yí
huì yí
suǒ yí
mèng yí
hū yí
fèng yí
liú yí
shēn yí
láo yí
cán yí
yù yí
zèng yí
qǐ yí
shàn yí
shèng yí
yì yí
kuàng yí
yìn yí
fū yí
pí yí
mí yí
lán yí
zhōu yí
kuì yí
jiàn yí
yì yí
⒈ 疏忽,失误。
引前蜀杜光庭《宴设使宗汝九耀醮词》:“慎行谨身,敢忘惕励?运心属念,尚虑旷遗。”
宋王禹偁《黄州谢上表》:“谨当勤求人瘼,遵奉詔条,窒塞嚣讼之民,束缚憸猾之吏,敢言课最,庶免旷遗。”
旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。
遗读音:yí,wèi[ yí ]1.遗失。
2.遗失的东西:路不拾~。
3.遗漏:~忘。补~。
4.留下:~迹。~憾。不~余力。
5.专指死人留下的:~容。~嘱。~著。
6.排泄大小便或精液(多指不自主的):~矢。~尿。~精。