jiāo fàn
jiāo wěi
jiāo ruò
jiāo cuì
jiāo shuò
jiāo kū
jiāo huā
jiāo fēng
jiāo zhuó
jiāo zhú
jiāo tū
jiāo rán
jiāo lún
jiāo yāo
jiāo rǎng
jiāo rè
jiāo gǎo
jiāo zhǒng
jiāo yān
jiāo zhù
jiāo tóng
jiāo làn
jiāo huáng
jiāo shā
jiāo áo
jiāo chǐ
jiāo shuò
jiāo dú
jiāo gěng
jiāo juàn
bī rǎng
xī rǎng
fèn rǎng
gōng rǎng
xià rǎng
qiū rǎng
xiá rǎng
yǐ rǎng
shā rǎng
bāng rǎng
cuò rǎng
bī rǎng
yě rǎng
cùn rǎng
qìng rǎng
nì rǎng
jī rǎng
qióng rǎng
hóng rǎng
gāo rǎng
bó rǎng
kǎi rǎng
jìng rǎng
huáng rǎng
quán rǎng
jí rǎng
jū rǎng
fēng rǎng
huái rǎng
jué rǎng
zhòng rǎng
gān rǎng
jū rǎng
bì rǎng
luǒ rǎng
gǎo rǎng
huì rǎng
cuō rǎng
fēng rǎng
wǔ rǎng
gù rǎng
jiāo rǎng
fán rǎng
sān rǎng
chǔ rǎng
dài rǎng
juān rǎng
jiē rǎng
jí rǎng
qì rǎng
xī rǎng
wò rǎng
tiān rǎng
xiǔ rǎng
fēng rǎng
guì rǎng
hào rǎng
shàn rǎng
líng rǎng
kōng rǎng
gē rǎng
hēi rǎng
pì rǎng
shǔ rǎng
yún rǎng
qú rǎng
chēng rǎng
qióng rǎng
xiāo rǎng
zōng rǎng
chén rǎng
yù rǎng
liáo rǎng
ào rǎng
zhōu rǎng
liè rǎng
jiāng rǎng
huá rǎng
kū rǎng
āi rǎng
biān rǎng
jiè rǎng
fú rǎng
gài rǎng
xiù rǎng
liè rǎng
zhōng rǎng
xiāo rǎng
fēng rǎng
dà rǎng
yú rǎng
gǎo rǎng
gāo rǎng
lián rǎng
xiāng rǎng
tóng rǎng
tǔ rǎng
qián rǎng
chì rǎng
fén rǎng
huī rǎng
bá rǎng
jǐn rǎng
xián rǎng
⒈ 土地烧焦。形容极其干旱。燋,通“焦”。
引《魏书·世宗纪》:“孝妇淫刑, 东海燋壤。今不雨十旬,意者其有寃狱乎?”
1. 引火用的柴。
2. 古同“焦”(a.物体经火烧或高热烘烤后变得枯黄或成炭样;b.焦东西的气味;c.黄黑色)。
3. 着急:“上下燋心。”
壤读音:rǎng壤rǎng(1)(名)土壤:沃~。(2)(名)地:天~之别。(3)(名)地区:接~。