huì jì
huì chāo
huì xù
huì zé
huì yán
huì zhōu
huì yì
huì gū
huì zèng
huì qì
huì wèn
huì jiào
huì jiàn
huì fǔ
huì shī
huì kǒu
huì suí
huì yì
huì gù
huì hé
huì wù
huì zhèng
huì zhōng
huì wén
huì rán
huì lái
huì ān
huì yǎng
huì lín
huì měi
huì hán
huì mín
huì shū
huì shēng
huì kāng
huì rén
huì ài
huì jí
huì xiàn
huì ér
huì cún
huì lián
huì yóu
huì hǎo
huì qiǎo
huì yuè
huì lì
huì shū
huì yù
huì fēng
huì zhuāng
huì kuàng
huì mǐn
huì yīn
huì jūn
huì lì
huì gù
huì cì
huì yǔn
huì xīn
huì rùn
huì xiá
huì sè
huì huà
jī xiān
huá xiān
jié xiān
guāng xiān
bǎo xiān
zhuó xiān
bīng xiān
gé xiān
qīng xiān
qīng xiān
hé xiān
gān xiān
bú xiān
xīn xiān
zhēn xiān
xíng xiǎn
gòng xiān
biāo xiān
ruí xiān
fàn xiān
gāo xiān
qīng xiān
jiè xiān
jiāng xiān
guàn xiān
yú xiān
gān xiān
dān xiān
gē xiān
pēng xiān
shēn xiān
míng xiān
guǎ xiān
bà xiān
jiā xiān
xīng xiān
sháo xiān
qiǎn xiǎn
cháng xiān
jié xiān
shí xiān
hán xiān
fāng xiān
jīn xiān
jiān xiān
hēng xiān
féi xiān
hóng xiān
hǎi xiān
xiǎo xiān
chéng xiān
huì xiàn
sān xiān
bì xiān
bā xiān
chǔ xiān
fā xiān
⒈ 犹惠赐。
引《书·无逸》:“怀保小民,惠鲜鰥寡。”
蔡沉集传:“惠鲜云者,鰥寡之人,垂首丧气,賚予賙给之,使之有生意也。”
俞樾《群经平议·尚书四》:“‘惠鲜鰥寡’犹云‘惠赐鰥寡’,正与‘怀保小民’一律……若以‘鲜鰥寡’三字连文,与上句不一律矣。 蔡传曰:‘於小民则怀保之,於鰥寡则惠鲜之。’甚得经旨。”
惠huì(1)(名)好处;恩惠:小恩小~|施~于人|受~于人。(2)(动)给人好处:互利互~|平等互~。(3)(副)敬辞;用于对方对待自己的行动。~临|~顾|~存。(4)(Huì)姓。
鲜读音:xiān,xiǎn[ xiān ]1. 新的,不陈的,不干枯的:鲜果。鲜花。鲜嫩。新鲜。
2. 滋味美好:鲜美。鲜甜。这汤真鲜。
3. 有光彩的:鲜明。鲜亮。鲜艳。
4. 味美的食物:尝鲜。时鲜。
5. 特指鱼虾等水产食物:海鲜。鱼鲜。
6. 〔鲜卑〕中国古代北方民族。
7. 姓。
[ xiǎn ]1. 少:鲜为人知。寡廉鲜耻。