fāng shí
fāng zhá
fāng lán
fāng chūn
fāng jiāo
fāng yīn
fāng xiū
fāng zhuàn
fāng cǎo
fāng wù
fāng míng
fāng xiāng
fāng zǔ
fāng zhǐ
fāng qì
fāng shù
fāng yù
fāng jié
fāng xù
fāng jì
fāng lín
fāng liè
fāng cóng
fāng chén
fāng yá
fāng ǎi
fāng dàn
fāng bì
fāng ěr
fāng xīn
fāng quán
fāng huì
fāng róng
fāng líng
fāng huá
fāng yóu
fāng xīn
fāng jiāo
fāng suì
fāng láo
fāng yán
fāng jīn
fāng líng
fāng yí
fāng yǐ
fāng liè
fāng fēng
fāng guī
fāng zī
fāng chén
fāng jìng
fāng zhú
fāng yì
fāng shēng
fāng yán
fāng diàn
fāng hún
fāng zé
fāng fēi
fāng bāo
fāng liè
fāng lín
fāng fù
fāng jiàn
fāng xiān
fāng huā
fāng zūn
fāng zūn
fāng liú
fāng xùn
fāng zhǐ
fāng míng
fāng zūn
fāng nián
fāng qīng
fāng jiān
fāng chǎi
fāng zhōu
fāng sūn
fāng yīn
fāng lù
fāng guì
fāng xǔ
fāng huáng
fāng xiāng
fāng ruí
fāng huì
fāng jié
fāng jīn
fāng rùn
fāng qíng
fāng hàn
fāng lǐ
fāng xìn
fāng yì
fāng cí
gē xiān
huì xiàn
gān xiān
gān xiān
bà xiān
shí xiān
jīn xiān
xíng xiǎn
gāo xiān
shēn xiān
xiǎo xiān
zhuó xiān
bú xiān
ruí xiān
gé xiān
bǎo xiān
yú xiān
xīng xiān
xīn xiān
sān xiān
sháo xiān
qiǎn xiǎn
jiāng xiān
qīng xiān
féi xiān
bīng xiān
pēng xiān
hán xiān
dān xiān
jiā xiān
huá xiān
jié xiān
jiān xiān
hé xiān
biāo xiān
chǔ xiān
qīng xiān
fā xiān
gòng xiān
qīng xiān
zhēn xiān
hǎi xiān
guāng xiān
jié xiān
jī xiān
guàn xiān
guǎ xiān
fāng xiān
bì xiān
chéng xiān
cháng xiān
míng xiān
hēng xiān
fàn xiān
jiè xiān
hóng xiān
bā xiān
⒈ 味美新鲜。也指新鲜美味的食物。
引《艺文类聚》卷五七引汉傅毅《七激》:“酌旨酒,割芳鲜。”
唐方干《题悬溜岩隐者居》诗:“惯缘嶮峭收松粉,常趁芳鲜掇茗芽。”
明徐渭《胡桃》诗:“羌果荐冰甌,芳鲜占客楼。”
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
鲜读音:xiān,xiǎn[ xiān ]1. 新的,不陈的,不干枯的:鲜果。鲜花。鲜嫩。新鲜。
2. 滋味美好:鲜美。鲜甜。这汤真鲜。
3. 有光彩的:鲜明。鲜亮。鲜艳。
4. 味美的食物:尝鲜。时鲜。
5. 特指鱼虾等水产食物:海鲜。鱼鲜。
6. 〔鲜卑〕中国古代北方民族。
7. 姓。