chéng tíng
chéng shuǎng
chéng huī
chéng yī
chéng yì
chéng lán
chéng cāng
chéng yī
chéng lǜ
chéng gāo
chéng níng
chéng xù
chéng míng
chéng fēn
chéng jùn
chéng mù
chéng liè
chéng bié
chéng jìng
chéng huái
chéng yǒu
chéng bì
chéng dàn
chéng chuàng
chéng chè
chéng kōng
chéng yuǎn
chéng níng
chéng láo
chéng mì
chéng dìng
chéng jìng
chéng yī
chéng mín
chéng hóng
chéng xù
chéng yíng
chéng lǜ
chéng jiāng
chéng qié
chéng lǜ
chéng xiān
chéng shì
chéng sù
chéng rùn
chéng jiā
chéng jì
chéng xuàn
chéng dí
chéng xǐ
chéng jū
dèng jié
chéng lǜ
chéng jìng
chéng biàn
chéng yíng
chéng jiǎn
chéng jiǎn
chéng miǎo
chéng jiàn
chéng chá
chéng bō
chéng lán
chéng hé
dèng shā
chéng xū
chéng zhàn
chéng bó
chéng jìng
chéng lì
chéng xīn
chéng liàn
chéng jīn
chéng quán
chéng jiǔ
chéng mò
chéng jìng
chéng chè
chéng huī
chéng zhuó
chéng dàn
chéng huá
chéng shāng
dèng ní
chéng sī
chéng lǎng
chéng zhèng
chéng yáng
chéng xūn
chéng shuǐ
deng deng
chéng qīng
chéng shēn
hán xiān
gé xiān
qīng xiān
gān xiān
cháng xiān
jiè xiān
guǎ xiān
chǔ xiān
dān xiān
jié xiān
gāo xiān
jiāng xiān
féi xiān
yú xiān
chéng xiān
fàn xiān
bīng xiān
huá xiān
míng xiān
guāng xiān
bǎo xiān
jī xiān
qiǎn xiǎn
xiǎo xiān
zhēn xiān
guàn xiān
xīn xiān
shēn xiān
xíng xiǎn
hé xiān
fā xiān
hǎi xiān
sān xiān
zhuó xiān
ruí xiān
bú xiān
fāng xiān
jié xiān
hēng xiān
jīn xiān
huì xiàn
sháo xiān
qīng xiān
gē xiān
biāo xiān
pēng xiān
qīng xiān
bā xiān
jiā xiān
hóng xiān
bì xiān
gòng xiān
bà xiān
gān xiān
shí xiān
xīng xiān
jiān xiān
⒈ 清新。
引南朝宋谢灵运《登江中孤屿》诗:“云日相辉映,空水共澄鲜。”
金元好问《丙辰九月十六日挈家游龙泉》诗:“风色澄鲜称野情,居僧闻客喜相迎。”
郁达夫《迟桂花》:“早晨的空气,实在澄鲜得可爱。”
1. 水静而清:澄莹。澄酒(淡酒)。澄汰。澄澈。澄湛。澄廓。澄清。澄碧。澄净。澄静。澄明。
鲜读音:xiān,xiǎn[ xiān ]1. 新的,不陈的,不干枯的:鲜果。鲜花。鲜嫩。新鲜。
2. 滋味美好:鲜美。鲜甜。这汤真鲜。
3. 有光彩的:鲜明。鲜亮。鲜艳。
4. 味美的食物:尝鲜。时鲜。
5. 特指鱼虾等水产食物:海鲜。鱼鲜。
6. 〔鲜卑〕中国古代北方民族。
7. 姓。