sháo xiān
bīng xiān
qīng xiān
hán xiān
guàn xiān
qīng xiān
qiǎn xiǎn
gé xiān
yú xiān
shēn xiān
huì xiàn
sān xiān
hé xiān
xīng xiān
jiān xiān
qīng xiān
hēng xiān
féi xiān
gòng xiān
ruí xiān
bì xiān
bǎo xiān
chéng xiān
pēng xiān
zhēn xiān
jié xiān
bà xiān
zhuó xiān
bú xiān
gān xiān
jī xiān
huá xiān
gān xiān
xíng xiǎn
hǎi xiān
bā xiān
dān xiān
jīn xiān
xīn xiān
gāo xiān
guǎ xiān
shí xiān
hóng xiān
guāng xiān
jié xiān
fā xiān
jiāng xiān
gē xiān
jiè xiān
fāng xiān
cháng xiān
fàn xiān
biāo xiān
chǔ xiān
míng xiān
jiā xiān
xiǎo xiān
⒈ 后因以“亨鲜”喻治理国家。
引《老子》:“治大国若亨小鲜。”
《汉魏南北朝墓志集释·元乂墓志》:“妙识屠龙之道,深体亨鲜之术。”
1. 通达,顺利:亨通。亨运(旧时指命运亨通太平盛世)。亨衢(四通八达的大道)。大亨(广有势力的官商或流氓)。
2. 姓。
鲜读音:xiān,xiǎn[ xiān ]1. 新的,不陈的,不干枯的:鲜果。鲜花。鲜嫩。新鲜。
2. 滋味美好:鲜美。鲜甜。这汤真鲜。
3. 有光彩的:鲜明。鲜亮。鲜艳。
4. 味美的食物:尝鲜。时鲜。
5. 特指鱼虾等水产食物:海鲜。鱼鲜。
6. 〔鲜卑〕中国古代北方民族。
7. 姓。