zhāo è
zhāo dǎn
zhāo jūn
zhāo bù
zhāo jiè
zhāo mào
zhāo sǎ
zhāo chá
zhāo rán
zhāo liè
zhāo mù
zhāo jiān
zhāo xī
zhāo róng
zhāo xī
zhāo róng
zhāo zhe
zhāo qiū
zhāo wǔ
zhāo zhé
zhāo jiē
zhāo kuàng
zhāo jiàn
zhāo míng
zhāo guāng
zhāo míng
zhāo jiàn
zhāo yào
zhāo zhāng
zhāo liè
zhāo lín
zhāo zhù
zhāo jiǎ
zhāo shì
zhāo shā
zhāo xuě
zhāo qǐ
zhāo dēng
zhāo yuàn
zhāo mèi
zhāo bèi
zhāo sū
zhāo wén
zhāo yáng
zhāo jiù
zhāo gào
zhāo qíng
zhāo shì
zhāo yōng
zhāo shì
zhāo zhì
zhāo zhāo
zhāo lù
zhāo líng
zhāo dé
zhāo bèi
zhāo làn
zhāo lǎng
zhāo qiū
zhāo yào
zhāo fā
zhāo xùn
zhāo chè
zhāo gōng
zhāo zhào
zhāo chāo
zhāo shì
zhāo gé
zhāo xù
zhāo tài
zhāo jiǒng
zhāo huí
chuí shì
zhuàng shì
kǎi shì
bǎi shì
jiǔ shì
qiào shì
jǐng shì
guó shì
xíng shì
fù shì
kè shì
kě shì
pò shì
shēng shì
bǎi shì
qí shì
liáng shì
cháng shì
fāng shì
lìng shì
tiān shì
fǎ shì
guī shì
guò shì
bān shì
kē shì
huā shì
jì shì
dìng shì
biāo shì
zhōng shì
guǐ shì
zūn shì
chéng shì
chéng shì
qí shì
yàng shì
xīn shì
xíng shì
kuǎn shì
qǔ shì
shí shì
xiàn shì
jī shì
hòu shì
diào shì
yí shì
dào shì
nán shì
pǐn shì
róng shì
jià shì
chéng shì
zhe shì
jù shì
děng shì
píng shì
jiǎn shì
dān shì
jù shì
shī shì
yī shì
zhù shì
bù shì
bǎn shì
piào shì
fǔ shì
bǎn shì
gù shì
lǎo shì
bǎng shì
zhāo shì
shuǐ shì
qián shì
féng shì
mǎ shì
mó shì
fēn shì
gǔ shì
gé shì
diǎn shì
sān shì
bèi shì
fǔ shì
cài shì
pǔ shì
biǎo shì
gēn shì
zhào shì
zī shì
yí shì
jīn shì
mǎng shì
xíng shì
qiú shì
diào shì
fà shì
gōng shì
fàn shì
zhuǎn shì
pīn shì
jǔ shì
pài shì
fú shì
jiù shì
jiǎn shì
qiú shì
tǐ shì
yàng shì
héng shì
xī shì
fàng shì
yáng shì
biǎn shì
fú shì
zhèng shì
shǒu shì
bǎ shi
⒈ 光明的法度。
引《汉书·礼乐志》:“王侯秉德,其邻翼翼,显明昭式。”
昭zhāo(1)(形)明显;显著:~著。(2)(动)〈书〉表明;显示:~示|~然若揭。
式读音:shì式shì(1)(名)样式:新~|西~。(2)(名)格式:程~|法~。(3)(名)仪式;典礼:开幕~|毕业~。(4)(名)自然科学中表明某种规律的一组符号:分子~|方程~。(5)(名)一种语法范畴;表示说话者对所说事情的方式。如叙述式、命令式、条件式。