jù lèi
jù lán
jù xiàn
jù dāng
gōu wú
jù dù
jù gé
jù jiù
jù xíng
jù zhōu
jù mài
jù shēn
jù jié
jù jì
jù bǐng
jù lóng
jù shì
jù qǔ
jù zhǎo
jù lí
jù huán
jù jí
gōu wǎng
jù dùn
jù liú
jù suǒ
jù diào
jù hào
jù jué
jù dòu
jù qún
jù zhù
jù duàn
jù lán
jù zhuī
jù jǐ
jù jù
jù xiào
jù gōng
jù lǚ
jù zú
jù bó
jù diǎn
jù jì
jù lǜ
jù kǎo
jù gǔ
jù bó
jù jué
jù dòu
jù lú
jù jǐ
jù jī
jù jù
jù chén
jù lán
jù fǎ
gōu lí
jù chú
jù wú
jù yǎn
jù bāo
jù xīng
jù jīn
jù jiǎn
jù lián
jù shéng
jù zi
jù guǎn
gōu méng
jù jiě
jù tú
jù liè
jù zhǐ
jù jǔ
gōu wàng
jù huì
jù zhú
xiàn shì
pò shì
qí shì
xī shì
fú shì
liáng shì
nán shì
diǎn shì
diào shì
dìng shì
qiào shì
fù shì
yáng shì
bǎng shì
jù shì
bǎ shi
chuí shì
zūn shì
xíng shì
féng shì
guī shì
jǔ shì
zhōng shì
shēng shì
bǎn shì
piào shì
jiù shì
diào shì
guò shì
jù shì
chéng shì
fǎ shì
zhèng shì
héng shì
dào shì
chéng shì
gù shì
zhuàng shì
yàng shì
qiú shì
gēn shì
zhe shì
yī shì
jiǔ shì
lìng shì
qián shì
gōng shì
shǒu shì
zhù shì
kē shì
róng shì
gǔ shì
tǐ shì
fǔ shì
bǎi shì
shí shì
xíng shì
kè shì
qǔ shì
zhuǎn shì
jīn shì
mǎ shì
zī shì
jì shì
fǔ shì
mó shì
zhào shì
bǎn shì
biǎo shì
dān shì
bǎi shì
pài shì
kǎi shì
shuǐ shì
mǎng shì
jiǎn shì
píng shì
sān shì
guǐ shì
tiān shì
qí shì
bù shì
lǎo shì
huā shì
cháng shì
yí shì
shī shì
děng shì
zhāo shì
fēn shì
gé shì
chéng shì
yàng shì
pǐn shì
jiǎn shì
pǔ shì
guó shì
qiú shì
hòu shì
fāng shì
kuǎn shì
biāo shì
fàng shì
jǐng shì
biǎn shì
yí shì
pīn shì
xīn shì
kě shì
cài shì
fú shì
jià shì
xíng shì
bèi shì
fà shì
jī shì
fàn shì
bān shì
句[.好工具]子的结构形式。
⒈ 句子的结构形式。参见“句型”。
引夏丏尊叶圣陶《文心》二一:“八句句子中,只有两种句式。”
邹荻帆《新诗的航向》:“民歌的形式是多样的,即以句式而言,既有大量的五、七言,也有不少是长短句。”
民歌、说唱和戏曲唱腔中的句、逗结构形式。基本句式可分为五字句、七字句和十字句三种。五字句多为二二一句式,七字句多为二二三句式,十字句多为三三四句式。在曲牌体音乐的唱腔中,每一曲牌均有特定的句法组织形式,每句字数可为一字、二字以至十字不等,各句之长短及排列形式也因曲牌之不同而异。
1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。
式读音:shì式shì(1)(名)样式:新~|西~。(2)(名)格式:程~|法~。(3)(名)仪式;典礼:开幕~|毕业~。(4)(名)自然科学中表明某种规律的一组符号:分子~|方程~。(5)(名)一种语法范畴;表示说话者对所说事情的方式。如叙述式、命令式、条件式。