zhāo làn
zhāo gào
zhāo bèi
zhāo míng
zhāo rán
zhāo dé
zhāo jiē
zhāo jiù
zhāo sū
zhāo róng
zhāo sǎ
zhāo jiè
zhāo mù
zhāo jūn
zhāo shì
zhāo mèi
zhāo dǎn
zhāo zhāng
zhāo gé
zhāo xuě
zhāo gōng
zhāo guāng
zhāo chá
zhāo tài
zhāo lù
zhāo róng
zhāo wén
zhāo è
zhāo jiān
zhāo dēng
zhāo zhé
zhāo zhào
zhāo xù
zhāo zhe
zhāo wǔ
zhāo kuàng
zhāo qíng
zhāo míng
zhāo jiǎ
zhāo xī
zhāo mào
zhāo jiǒng
zhāo lǎng
zhāo líng
zhāo qiū
zhāo lín
zhāo jiàn
zhāo zhāo
zhāo jiàn
zhāo yōng
zhāo liè
zhāo chāo
zhāo bù
zhāo yào
zhāo shì
zhāo fā
zhāo liè
zhāo qiū
zhāo chè
zhāo yào
zhāo shì
zhāo bèi
zhāo xī
zhāo yuàn
zhāo qǐ
zhāo shā
zhāo zhì
zhāo zhù
zhāo huí
zhāo yáng
zhāo shì
zhāo xùn
lí kuàng
zhào kuàng
pín kuàng
fàng kuàng
hóng kuàng
míng kuàng
cū kuàng
shī kuàng
yōu kuàng
kuí kuàng
xū kuàng
xī kuàng
kōng kuàng
chí kuàng
yě kuàng
kuān kuàng
háo kuàng
yí kuàng
yōu kuàng
zǔ kuàng
wú kuàng
jiǒng kuàng
hóng kuàng
yuǎn kuàng
xiāo kuàng
yuān kuàng
gāo kuàng
chóng kuàng
dài kuàng
níng kuàng
kāi kuàng
gū kuàng
guān kuàng
xiǎn kuàng
píng kuàng
yá kuàng
fèi kuàng
liáng kuàng
jiǎn kuàng
xiá kuàng
liáo kuàng
qīng kuàng
yuàn kuàng
gǔ kuàng
chāo kuàng
yīn kuàng
liáo kuàng
qù kuàng
kuí kuàng
yān kuàng
wú kuàng
hóng kuàng
qīng kuàng
tián kuàng
huá kuàng
hóng kuàng
tōng kuàng
zhēn kuàng
xuān kuàng
jiǔ kuàng
hào kuàng
xián kuàng
yí kuàng
mí kuàng
zhāo kuàng
chōng kuàng
xiǎo kuàng
huī kuàng
xióng kuàng
fēng kuàng
shū kuàng
xuán kuàng
xiù kuàng
犹言开朗豁达。
⒈ 犹言开朗豁达。
引汉邹阳《狱中上书自明》:“秦信左右而亡, 周用乌集而王,何则?以其能越拘挛之语,驰域外之义,独观於昭旷之道也。”
南朝宋谢灵运《富春渚》诗:“怀抱既昭旷,外物徒龙蠖。”
清魏源《青浪滩夜雨》诗:“得失亦乘除,平生秉昭旷。”
昭zhāo(1)(形)明显;显著:~著。(2)(动)〈书〉表明;显示:~示|~然若揭。
旷读音:kuàng旷kuàng(1)(形)空而宽阔:~野|地~人稀。(2)(形)心境开阔:~达|心~神怡。(3)(动)耽误;荒废:~课|~工|~日废时。(4)(形)相互配合的两个零件的间隙大于所要求的范围;衣着过于肥大;不合体:车轴~了|螺丝~了|这双鞋我穿着太~了。(5)(Kuànɡ)姓。