héng yáng
héng tài
héng cháng
héng xiàng
héng zhí
héng bì
héng tán
héng shān
héng shǐ
héng shí
héng cái
héng dìng
héng wén
héng sú
héng suǒ
héng xīng
héng shù
héng kē
héng xìng
héng yǔ
héng jiào
héng chǐ
héng dé
héng yá
héng yán
héng shǒu
héng rì
héng děng
héng diǎn
héng zī
héng é
héng jiāo
héng wēn
héng jū
héng gù
héng jiǔ
héng shǔ
héng yáng
héng guī
héng chǎn
héng hé
héng dào
héng zé
héng cāo
héng xùn
héng lì
héng cháng
héng yuè
héng jié
héng liàng
héng yōng
héng zhuàng
héng gàn
héng fēn
héng pǐn
héng yī
héng huī
héng xiàn
héng bì
héng mín
héng shì
héng dù
héng lùn
héng chūn
héng zhǔn
héng zhì
héng shuō
héng shì
héng gào
héng shā
héng fàn
héng míng
héng yè
héng cí
héng máo
héng zī
héng qíng
héng rén
héng fēng
héng gé
héng shì
diǎn shì
biǎn shì
qí shì
zī shì
bù shì
xíng shì
shī shì
qí shì
gōng shì
mǎ shì
dān shì
jiù shì
pò shì
chéng shì
yī shì
guó shì
diào shì
zhào shì
zhèng shì
qiú shì
gēn shì
gù shì
zhuǎn shì
fù shì
yàng shì
jì shì
děng shì
dào shì
jǐng shì
shí shì
fǔ shì
huā shì
guī shì
dìng shì
mǎng shì
bǎi shì
hòu shì
tiān shì
jiǔ shì
jiǎn shì
diào shì
guǐ shì
piào shì
qǔ shì
chuí shì
gǔ shì
fǔ shì
biāo shì
róng shì
zhe shì
bǎng shì
jù shì
héng shì
pǐn shì
píng shì
pīn shì
jīn shì
jǔ shì
pài shì
xíng shì
yáng shì
zhāo shì
zūn shì
shuǐ shì
fú shì
shēng shì
bǎn shì
zhù shì
bèi shì
qiú shì
yí shì
fǎ shì
mó shì
chéng shì
cháng shì
xiàn shì
tǐ shì
cài shì
bǎi shì
lìng shì
fà shì
shǒu shì
fàn shì
gé shì
jiǎn shì
yàng shì
jù shì
nán shì
bǎn shì
guò shì
kě shì
bǎ shi
kē shì
lǎo shì
jī shì
liáng shì
xíng shì
xī shì
kǎi shì
zhuàng shì
fú shì
sān shì
fēn shì
fāng shì
qián shì
bān shì
pǔ shì
yí shì
zhōng shì
qiào shì
kuǎn shì
xīn shì
féng shì
jià shì
chéng shì
biǎo shì
kè shì
fàng shì
⒈ 常规;常法。
引《周书·武帝纪上》:“释奠者,学成之祭,自今即为恆式。”
唐元结《论舜庙状》:“特乞天恩,许蠲免近庙一两家,令岁时拂洒,定为恆式。”
《清史稿·礼志二》:“自后郊祀配位,定为三祖五宗,永为恆式。”
恒héng(1)(形)永久:~心。(2)(名)恒心:有~|持之以~。(3)(形)平常;经常:~态|~言|人之~情。(4)(Hénɡ)姓。
式读音:shì式shì(1)(名)样式:新~|西~。(2)(名)格式:程~|法~。(3)(名)仪式;典礼:开幕~|毕业~。(4)(名)自然科学中表明某种规律的一组符号:分子~|方程~。(5)(名)一种语法范畴;表示说话者对所说事情的方式。如叙述式、命令式、条件式。