jìn fèng
zūn fèng
yuè fèng
qǐng fèng
huí fèng
qīn fèng
shùn fèng
jì fèng
shàng fèng
qián fèng
sù fèng
lǐ fèng
zhān fèng
cháng fèng
hòu fèng
kuāng fèng
hái fèng
ā fèng
gòng fèng
tuī fèng
sì fèng
yīng fèng
jī fèng
chǎn fèng
gū fèng
cháo fèng
àn fèng
chuán fèng
lù fèng
qū fèng
dài fèng
zì fèng
gòng fèng
cān fèng
gōng fèng
shí fèng
bǐng fèng
xìn fèng
jìng fèng
pān fèng
jī fèng
qiàn fèng
shì fèng
qǔ fèng
chéng fèng
pí fèng
qiān fèng
fù fèng
xiàn fèng
yì fèng
kè fèng
zhōu fèng
chóu fèng
zhī fèng
wèi fèng
suí fèng
gào fèng
sì fèng
péi fèng
chóng fèng
yíng fèng
zūn fèng
gòng fèng
guī fèng
zhǎn fèng
zī fèng
shì fèng
guó fèng
zēng fèng
miàn fèng
xiū fèng
1.持;带;送。《战国策•齐策四》:“齐王闻之,君臣恐惧,遣太傅赍黄金千斤,文车二驷,服剑一,封书谢孟尝君。”
2.抱着,怀着。唐黄滔《祭崔补阙文》:“賫志殁地,其痛何如?”
奉读音:fèng奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。