wèi cóng
wèi shēng
wèi bì
wèi yì
wèi fú
wèi jī
wèi mù
wèi hóng
wèi duì
wèi bào
wèi shì
wèi hù
wèi zhù
wèi zú
wèi zǐ
wèi fēn
wèi shì
wèi bì
wèi hǔ
wèi shuǐ
wèi suǒ
wèi qú
wèi quē
wèi niáng
wèi zhàng
wèi yù
wèi miǎn
wèi yǎng
wèi hè
wèi huò
wèi shù
wèi xīng
wèi fèng
wèi chéng
wèi dǐng
wèi shǒu
wèi bīng
wèi róng
wèi shì
wèi shè
wèi fǔ
qīn fèng
suí fèng
chéng fèng
yíng fèng
gōng fèng
yuè fèng
wèi fèng
jìng fèng
hái fèng
zūn fèng
ā fèng
cháng fèng
qǔ fèng
jī fèng
àn fèng
qǐng fèng
cān fèng
yì fèng
sù fèng
gū fèng
guó fèng
xiàn fèng
lǐ fèng
kè fèng
qū fèng
kuāng fèng
huí fèng
gòng fèng
lù fèng
jì fèng
zūn fèng
zī fèng
zēng fèng
fù fèng
zì fèng
chuán fèng
gòng fèng
shì fèng
gòng fèng
zhǎn fèng
qián fèng
cháo fèng
chóu fèng
bǐng fèng
xìn fèng
jìn fèng
tuī fèng
yīng fèng
pí fèng
gào fèng
shí fèng
pān fèng
chǎn fèng
jī fèng
guī fèng
sì fèng
dài fèng
shàng fèng
qiān fèng
zhān fèng
zhī fèng
qiàn fèng
hòu fèng
sì fèng
xiū fèng
chóng fèng
shì fèng
miàn fèng
péi fèng
zhōu fèng
shùn fèng
⒈ 守护侍奉。
引《宋书·彭城王义康传》:“太祖有虚劳疾…… 义康入侍医药,尽心卫奉,汤药饮食,非口所尝不进。”
卫(1)(动)本义:防护;保卫。(2)(名)明代驻兵的地点;驻军人数比“所”多;后来只用于地名:威海~兵。(3)(名)周朝国名;在今河北南部和河南北部一带。(4)姓。
奉读音:fèng奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。