péi jué
péi wěi
péi jì
péi liáo
péi shì
péi bīn
péi pú
péi zuì
péi suí
péi qián
péi chéng
péi liè
péi diào
péi gào
péi miàn
péi lián
péi kǎo
péi kè
péi lǐ
péi jià
péi xiào
péi zàng
péi wèi
péi song
péi chèn
péi bì
péi fǔ
péi hù
péi líng
péi qiè
péi lèi
péi kū
péi cháng
péi dǐng
péi dòu
péi fèi
péi bǎng
péi dūn
péi shěn
péi shěn
péi bǐ
péi chén
péi sì
péi huà
péi sāi
péi yóu
péi luán
péi wèi
péi wò
péi tuī
péi bèi
péi dòu
péi yàn
péi yīn
péi táng
péi qíng
péi zhù
péi èr
péi jiē
péi dài
péi shǎng
péi huā
péi cè
péi jià
péi tái
péi jiǔ
péi bài
péi zhuāng
péi tóng
péi xí
péi zhǎn
péi dùn
péi nú
péi jīng
péi shǔ
péi yú
péi chéng
péi kǒu
péi fang
péi cóng
péi bàn
péi zé
péi chuáng
péi bì
péi lì
péi hù
péi fèng
péi chén
wèi fèng
yíng fèng
suí fèng
qiān fèng
zēng fèng
gòng fèng
zhōu fèng
chóng fèng
yì fèng
gào fèng
shí fèng
fù fèng
lǐ fèng
hái fèng
zūn fèng
gū fèng
jī fèng
xiū fèng
àn fèng
lù fèng
yuè fèng
guó fèng
zì fèng
gòng fèng
qǐng fèng
jìng fèng
qián fèng
gōng fèng
miàn fèng
zhān fèng
chǎn fèng
xìn fèng
pān fèng
bǐng fèng
péi fèng
gòng fèng
huí fèng
jī fèng
ā fèng
zī fèng
shì fèng
qǔ fèng
kuāng fèng
yīng fèng
qīn fèng
sù fèng
dài fèng
sì fèng
zūn fèng
shùn fèng
zhǎn fèng
kè fèng
shàng fèng
cháng fèng
cān fèng
hòu fèng
chéng fèng
sì fèng
chóu fèng
cháo fèng
pí fèng
tuī fèng
jìn fèng
jì fèng
xiàn fèng
zhī fèng
guī fèng
qū fèng
chuán fèng
shì fèng
qiàn fèng
⒈ 敬辞。犹奉陪。
引南朝梁沉约《齐故安陆昭王碑文》:“公陪奉朝夕,从容左右。”
《太平广记》卷二百引唐康骈《剧谈录·王智兴》:“王曰:‘某韜鈐发跡,未尝留心章句,今日陪奉英髦,不免亦陈愚恳。’”
宋辛弃疾《临江仙·簪花屡堕戏作》词:“不管昨宵风雨横,依旧红紫成行。白头陪奉少年场,一枝簪不住,推道帽簷长。”
清李渔《奈何天·计左》:“空劳去蝶返花丛,纵有旧情,不敢陪奉。”
⒉ 陪着小心,奉承。
引元纪君祥《赵氏孤儿》第二折:“也不索把咱来廝陪奉,大丈夫何愁一命终,况兼我白髮髼鬆。”
元李好古《张生煮海》第一折:“甜话儿将人将人摩弄,笑脸儿把咱把咱陪奉。”
陪péi(1)(动)陪伴:~客人|失~。(2)(动)从旁协助:~审。
奉读音:fèng奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。