hǒng lóng
hǒng yǔ
hǒng piàn
hōng tái
hǒng jí
hōng qiǎng
hǒng shì
hǒng téng
hǒng quàn
hōng rán
hǒng hǒng
hōng dòng
hōng chuán
hǒng fàn
hǒng yòu
hǒng yōng
hōng xiào
hǒng zhēng
hǒng dǎo
hǒng dòu
hǒng jú
hǒng sǒng
hōng nào
hǒng shì
hòng chǎng
hǒng dòu
hǒng yǐn
hōng táng
hǒng nòng
hǒng huǒ
zhì chuán
piǎn chuán
chéng chuán
xiàng chuán
xū chuán
xiān zhuàn
shī chuán
sī chuán
jì chuán
sòng chuán
pín chuán
xiǎo zhuàn
gěi chuán
bié zhuàn
xiāng chuán
máo zhuàn
tuàn chuán
xí chuán
tuō chuán
tíng chuán
zhèng zhuàn
huá chuán
fěng chuán
dì chuán
chēng chuán
mò chuán
mì chuán
kě chuán
kè chuán
hōng chuán
zuǒ chuán
zì zhuàn
jī chuán
xuān chuán
de chuán
kǒu chuán
xiá chuán
fēn chuán
dǎng chuán
wěi chuán
qiū chuán
sù chuán
zhēn chuán
xīn chuán
cì chuán
jù chuán
jū chuán
shū chuán
jì chuán
sàn chuán
diǎn zhuàn
fēi zhuàn
xié chuán
yí chuán
qí chuán
qián chuán
shēng chuán
yáo chuán
yóu chuán
fú chuán
lǐ chuán
bǎo chuán
jiǎng chuán
yī chuán
yán chuán
bù chuán
sān chuán
xiāng chuán
yáo chuán
wú chuán
tóu chuán
jīng zhuàn
gū chuán
hòng chuán
shāng chuán
yáo chuán
jiā chuán
qǐ chuán
shǐ chuán
zhì chuán
xù chuán
běn chuán
chú chuán
bō chuán
pǔ chuán
wài zhuàn
fèng chuán
tiān chuán
bìng chuán
shī chuán
cí chuán
gòng chuán
huān chuán
chū chuán
huān chuán
wǔ chuán
jié chuán
hé chuán
lüè chuán
jí chuán
shǐ chuán
é chuán
jiǔ chuán
huǒ chuán
zá chuán
làng chuán
liú chuán
xù chuán
chí chuán
tōng chuán
èr chuán
chéng chuán
hōng chuán
fēng chuán
hòu zhuàn
zǐ chuán
shì chuán
shèng chuán
diàn chuán
liù chuán
jué chuán
xiàn chuán
duǎn chuán
dān chuán
lú chuán
xián chuán
miù chuán
píng zhuàn
yì chuán
qū chuán
gǎn chuán
xuān chuán
miù chuán
tòu chuán
dà chuán
yōng chuán
hé chuán
xīn chuán
fèi chuán
zǔ chuán
liú chuán
shén chuán
jīng chuán
jì chuán
liè zhuàn
dí chuán
nèi chuán
jiā chuán
shēng chuán
chén chuán
jiān chuán
fā chuán
fēng chuán
哄传hōngchuán
(1) 纷纷传说
例这(好工具.)个消息不久就哄传开了英(of rumours) circulate widely⒈ 众口传扬;纷纷传说。
引《初刻拍案惊奇》卷十:“﹝韩子文﹞自想道:‘若不是这一番哄传,连妻子也不知几时定得,况且又有妻财之分。’”
清褚人穫《坚瓠首集·改琵琶曲》:“有告庙文四六精工,哄传一时。”
郭沫若《中国古代社会研究》附录九:“﹝顾颉刚﹞所提出的夏禹的问题,在前曾哄传一时。”
⒉ 鬨傳:纷纷传说。
引宋沉俶《谐史》:“‘我来也’之名,鬨传京邑。”
清褚人穫《坚瓠秘集·县令主婚》:“归而酒筵成礼,叩拜公姑,夫妇欢好,郡中鬨传焉。”
清无名氏《都门竹枝词·考试》:“经书背得几章零,通号鬨传姓字馨。”
众口相传。
1. 好多人同时发声:哄传(chuán )。哄动。
传读音:chuán,zhuàn[ chuán ]1. 转(zhuǎn )授,递:传递。传输。传戒。传统。言传身教。
2. 推广,散布:宣传。流传。传名。传奇(a.中国唐代兴起的短篇小说;b.中国明、清两代盛行的长篇戏曲;c.指情节离奇或人物行为超乎寻常的故事)。