外传


外传的组词


外戚

wài qī

外扬

wài yáng

外物

wài wù

外部

wài bù

外邸

wài dǐ

外长

wài zhǎng

外檐

wài yán

外厂

wài chǎng

外帘

wài lián

外吏

wài lì

外壕

wài háo

外族

wài zú

外表

wài biǎo

外内

wài nèi

外秀

wài xiù

外东

wài dōng

外姓

wài xìng

外警

wài jǐng

外庭

wài tíng

外第

wài dì

外资

wài zī

外儒

wài rú

外务

wài wù

外引

wài yǐn

外港

wài gǎng

外褂

wài guà

外姻

wài yīn

外眷

wài juàn

外祭

wài jì

外妹

wài mèi

外库

wài kù

外门

wài mén

外邪

wài xié

外号

wài hào

外服

wài fú

外海

wài hǎi

外阴

wài yīn

外型

wài xíng

外宾

wài bīn

外痔

wài zhì

外教

wài jiào

外骛

wài wù

外观

wài guān

外钱

wài qián

外马

wài mǎ

外存

wài cún

外野

wài yě

外象

wài xiàng

外备

wài bèi

外钞

wài chāo

外重

wài zhòng

外母

wài mǔ

外派

wài pài

外加

wài jiā

外积

wài jī

外蕃

wài fān

外流

wài liú

外调

wài diào

外设

wài shè

外氅

wài chǎng

外和

wài hé

外套

wài tào

外交

wài jiāo

外壝

wài wéi

外耳

wài ěr

外馆

wài guǎn

外编

wài biān

外禄

wài lù

外忧

wài yōu

外慕

wài mù

外郡

wài jùn

外生

wài shēng

外出

wài chū

外客

wài kè

外帶

wài dài

外命

wài mìng

外集

wài jí

外屏

wài píng

外心

wài xīn

外饔

wài yōng

外形

wài xíng

外路

wài lù

外地

wài dì

外父

wài fù

外郎

wài láng

外镇

wài zhèn

外篇

wài piān

外子

wài zǐ

外方

wài fāng

外眦

wài zì

外埠

wài bù

外妇

wài fù

外朗

wài lǎng

外洋

wài yáng

外邮

wài yóu

外侧

wài cè

外党

wài dǎng

外按

wài àn

外名

wài míng

外化

wài huà

外倾

wài qīng

外露

wài lù

外货

wài huò

外亲

wài qīn

外国

wài guó

外人

wài rén

外来

wài lái

外夷

wài yí

外禅

wài chán

外卖

wài mài

外遇

wài yù

外阃

wài kǔn

外贸

wài mào

外捞

wài lào

外任

wài rèn

外销

wài xiāo

外境

wài jìng

外径

wài jìng

外标

wài biāo

外角

wài jiǎo

外婚

wài hūn

外面

wài miàn

外币

wài bì

外兵

wài bīng

外祸

wài huò

外伸

wài shēn

外荒

wài huāng

外线

wài xiàn

外事

wài shì

外祟

wài suì

外籍

wài jí

外切

wài qiē

外州

wài zhōu

外举

wài jǔ

外援

wài yuán

外攘

wài rǎng

外宅

wài zhái

外家

wài jiā

外敷

wài fū

外军

wài jūn

外补

wài bǔ

外行

wài háng

外天

wài tiān

外关

wài guān

外头

wài tou

外敌

wài dí

外畿

wài jī

外除

wài chú

外委

wài wěi

外差

wài chāi

外界

wài jiè

外省

wài shěng

外制

wài zhì

外臣

wài chén

外壳

wài ké

外傅

wài fù

外户

wài hù

外女

wài nǚ

外踝

wài huái

外围

wài wéi

外傷

wài shāng

外祖

wài zǔ

外访

wài fǎng

外婆

wài pó

外官

wài guān

外甸

wài diàn

外弟

wài dì

外肾

wài shèn

外感

wài gǎn

外意

wài yì

外办

wài bàn

外江

wài jiāng

外成

wài chéng

外徭

wài yáo

外边

wài bian

外典

wài diǎn

外求

wài qiú

外财

wài cái

外欠

wài qiàn

外藩

wài fān

外場

wài chǎng

外卦

wài guà

外堂

wài táng

外寓

wài yù

外放

wài fàng

外场

wài cháng

外道

wài dào

外宗

wài zōng

外强

wài qiáng

外城

wài chéng

外难

wài nán

外帐

wài zhàng

外衣

wài yī

外延

wài yán

外厨

wài chú

外情

wài qíng

外僚

wài liáo

外权

wài quán

外传

wài zhuàn

外景

wài jǐng

外串

wài chuàn

外骨

wài gǔ

外奔

wài bēn

外鹜

wài wù

外椁

wài guǒ

外相

wài xiàng

外籀

wài zhòu

外勤

wài qín

外此

wài cǐ

外伤

wài shāng

外史

wài shǐ

外邦

wài bāng

外侨

wài qiáo

外宽

wài kuān

外能

wài néng

外宁

wài níng

外工

wài gōng

外市

wài shì

外类

wài lèi

外觀

wài guān

外科

wài kē

外间

wài jiān

外隶

wài lì

外功

wài gōng

外层

wài céng

外外

wài wài

外厩

wài jiù

外迁

wài qiān

外室

wài shì

外施

wài shī

外羡

wài xiàn

外貌

wài mào

外朝

wài cháo

外昏

wài hūn

外区

wài qū

外汇

wài huì

外患

wài huàn

外痈

wài yōng

外商

wài shāng

外宠

wài chǒng

外尘

wài chén

外语

wài yǔ

外用

wài yòng

外监

wài jiān

外拓

wài tuò


家传

jiā chuán

后传

hòu zhuàn

仙传

xiān zhuàn

遽传

jù chuán

列传

liè zhuàn

相传

xiāng chuán

虚传

xū chuán

透传

tòu chuán

遐传

xiá chuán

浪传

làng chuán

急传

jí chuán

拘传

jū chuán

棨传

qǐ chuán

梓传

zǐ chuán

叙传

xù chuán

次传

cì chuán

五传

wǔ chuán

谱传

pǔ chuán

驿传

yì chuán

合传

hé chuán

神传

shén chuán

二传

èr chuán

挡传

dǎng chuán

厨传

chú chuán

典传

diǎn zhuàn

词传

cí chuán

单传

dān chuán

彖传

tuàn chuán

香传

xiāng chuán

薪传

xīn chuán

秘传

mì chuán

私传

sī chuán

六传

liù chuán

讙传

huān chuán

遗传

yí chuán

正传

zhèng zhuàn

胪传

lú chuán

宝传

bǎo chuán

真传

zhēn chuán

宿传

sù chuán

驱传

qū chuán

喧传

xuān chuán

惊传

jīng chuán

宣传

xuān chuán

象传

xiàng chuán

外传

wài zhuàn

左传

zuǒ chuán

初传

chū chuán

乘传

chéng chuán

袭传

xí chuán

大传

dà chuán

通传

tōng chuán

电传

diàn chuán

杂传

zá chuán

世传

shì chuán

散传

sàn chuán

内传

nèi chuán

添传

tiān chuán

递传

dì chuán

哗传

huá chuán

称传

chēng chuán

生传

shēng chuán

无传

wú chuán

封传

fēng chuán

讲传

jiǎng chuán

宸传

chén chuán

共传

gòng chuán

笺传

jiān chuán

给传

gěi chuán

节传

jié chuán

寄传

jì chuán

置传

zhì chuán

志传

zhì chuán

符传

fú chuán

书传

shū chuán

留传

liú chuán

发传

fā chuán

嫡传

dí chuán

失传

shī chuán

久传

jiǔ chuán

绝传

jué chuán

客传

kè chuán

可传

kě chuán

飞传

fēi zhuàn

毛传

máo zhuàn

佳传

jiā chuán

并传

bìng chuán

自传

zì zhuàn

纪传

jì chuán

经传

jīng zhuàn

送传

sòng chuán

轰传

hōng chuán

邮传

yóu chuán

前传

qián chuán

别传

bié zhuàn

流传

liú chuán

三传

sān chuán

歡传

huān chuán

投传

tóu chuán

谬传

miù chuán

序传

xù chuán

驰传

chí chuán

缪传

miù chuán

县传

xiàn chuán

丘传

qiū chuán

贤传

xián chuán

默传

mò chuán

的传

de chuán

本传

běn chuán

短传

duǎn chuán

轺传

yáo chuán

言传

yán chuán

略传

lüè chuán

使传

shǐ chuán

礼传

lǐ chuán

祖传

zǔ chuán

谝传

piǎn chuán

拥传

yōng chuán

火传

huǒ chuán

分传

fēn chuán

鬨传

hòng chuán

讬传

tuō chuán

讽传

fěng chuán

哄传

hōng chuán

口传

kǒu chuán

史传

shǐ chuán

赍传

jī chuán

邪传

xié chuán

师传

shī chuán

骑传

qí chuán

河传

hé chuán

记传

jì chuán

謡传

yáo chuán

停传

tíng chuán

承传

chéng chuán

不传

bù chuán

风传

fēng chuán

伪传

wěi chuán

声传

shēng chuán

感传

gǎn chuán

评传

píng zhuàn

心传

xīn chuán

频传

pín chuán

讹传

é chuán

觞传

shāng chuán

盛传

shèng chuán

沸传

fèi chuán

播传

bō chuán

小传

xiǎo zhuàn

一传

yī chuán

孤传

gū chuán

凤传

fèng chuán

谣传

yáo chuán

上一组词:别传
下一组词:籍居

更多外的组词

外传的意思


词语解释:

[ wài zhuàn ] :

1.称正史hAo86.以外的记载。如汉武外传、飞燕外传。

2.不以解经为主的注疏,相对于内传而言。

3.向外传播、散布。

4.外界传说。


[ wài chuán ] :

1.向外传播、散布:这份材料只供内部参考,请勿~。

2.外界传说。


引证解释:

⒈ 古代经学家称广引事语、推演本义的书为“外传”,与专主解释经义的“内传”相对。如《春秋左传》为内传,《国语》为外传;《诗》有《韩诗外传》,《春秋》又有《穀梁外传》、《公羊外传》等。 汉王充《论衡·案书》:“《国语》,《左氏》之外传也。

引《左氏》传经,辞语尚略,故復选録《国语》之辞以实。”
三国吴韦昭《国语解叙》:“﹝左丘明﹞以为《国语》。其文不主於经,故号‘外传’。”
唐李肇《唐国史补》卷下:“高定,贞公郢之子也。为《易》……著外传二十三篇。”

⒉ 传记文的一种。为史书所不载的人物立传;或于正史外另为作传,记其遗闻逸事,都叫外传。如《汉武外传》、《飞燕外传》等。

引宋张齐贤《<洛阳搢绅旧闻记>序》:“摭旧老之所説,必稽事实;约前史之类例,动求劝诫。乡曲小辨,略而不书;与正史差异者,并存而録之,则别传、外传比也。”
《红楼梦》第二三回:“想毕,便走到书坊内,把那古今小説,并那飞燕、合德、则天、玉环的‘外传’与那传奇角本,买了许多,孝敬寳玉。”
姚华《论文后编》:“人以行殊,艺由类别,亦各为传,其附於文人名士者,虽颇似注,然亦以传名。其数之相比,常有不同:曰列传,言伦次也;曰汇传,言会归也;曰合传,数人一传也;曰别传、外传,一人数传也;曰附传,隶於他人也;曰託传,假设其人,亦借以赋物也。”

国语词典:

称正史以外的记载。如汉武外传、飞燕外传。

网络解释:

外传

①对“内传”而言。附经作传,广引事例而不完全以解释经义为主的书。如《韩诗外传》(汉韩婴传,《韩诗内传》亡,有辑佚)。又相对於《春秋左传》(左丘明撰),《国语》也有《春秋外传》之称。韦昭《国语解叙》:“其(指《国语》)文不主于经,故号为外传。”又,各书称内外传,体例不一。如《吴越春秋》以吴为内传,越为外传;《越绝书》以作者所不一,出于传说者为外传。
更多传的组词

外传详细解释


读音:wài

外wài(1)(名)基本义:外边;外边的:外边;外边的(2)(形)指自已所在地以外的:~地|~省。(3)(名)外国:~币|~钞。(4)(名)称母亲;姐妹或女儿方面的亲戚:~婆|~甥女。(5)(形)关系疏远的:~族|~人。(6)另外。(7)以外:郊~|局~。(8)非正式的;非正规的。(9)戏曲角色;扮演老年男子。

读音:chuán,zhuàn[ chuán ]

1. 转(zhuǎn )授,递:传递。传输。传戒。传统。言传身教。

2. 推广,散布:宣传。流传。传名。传奇(a.中国唐代兴起的短篇小说;b.中国明、清两代盛行的长篇戏曲;c.指情节离奇或人物行为超乎寻常的故事)。

[ zhuàn ]

1. 解说经义的文字:经传。《左传》。

2. 记载某人一生事迹的文字:小传。自传。纪传。传记。传略。树碑立传。

3. 以演述历史和人物故事为中心的文学作品:《水浒传》。

4. 古代设于驿站的房舍,亦指驿站上所备的马车:传舍(供来往行人居住的旅舍)。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025