hōng qǐ
hōng hōng
hōng dòu
hōng tíng
hōng dòng
hōng zuì
hōng téng
hōng chuán
hōng gǎn
hōng yìng
hōng liè
hōng tiān
hōng rán
hōng míng
hōng dì
hōng fā
hōng kēng
hōng guò
hōng dòu
hōng dǔ
hōng yǐn
hōng hǒng
hōng yǐn
hōng xuán
hōng dǎ
hōng huī
hōng jià
hōng kē
hōng hōng
hōng zhèn
hōng lōng
hōng huáng
hōng jī
hōng shā
hōng xiǎng
hōng pào
hōng rǎng
hōng zhà
hōng xiào
hōng gé
hōng léi
jì dǎ
zì dǎ
dǔn dǎ
shuāng dǎ
zǎn dǎ
pái dǎ
qǐ dǎ
bù dǎ
cǎi dǎ
ái dǎ
sū dá
luàn dǎ
jié dǎ
guǐ dǎ
zé dǎ
féi dǎ
cī dǎ
cī dá
pū dǎ
hēi dǎ
quán dǎ
niǔ dǎ
duò dǎ
wō dǎ
pāi dǎ
lún dǎ
kuān dǎ
sā dǎ
diào dǎ
huǐ dǎ
tòng dǎ
duǎn dǎ
tiě dǎ
guó dǎ
kē da
tǎo dǎ
ōu dǎ
ái dǎ
biān dǎ
guǎn dǎ
hōng dǎ
chā dǎ
chuí dǎ
dān dǎ
bái dǎ
xiāng dǎ
bàn dǎ
mí dǎ
mó dǎ
duì dǎ
cháng dǎ
chuí dǎ
pū dǎ
zhǔ dǎ
chuī da
ōu dǎ
chuí dǎ
wǔ dǎ
ān dǎ
kāi dǎ
yōu dǎ
cóng dǎ
jī dǎ
gōng dǎ
shuāng dǎ
jí dǎ
měng dǎ
bù dǎ
mó dǎ
cāi dǎ
kǎo dǎ
dòu dǎ
sī dǎ
yī dá
bō dǎ
bī dǎ
yán dǎ
diē dǎ
duàn dǎ
zhāng dǎ
kòu dǎ
chōu dǎ
xiǎo dǎ
kuǎn dǎ
tī dǎ
bān dǎ
shuāi da
qiāo dǎ
sī dǎ
luó dǎ
dú dǎ
chōng dǎ
jiá dǎ
hǎo dǎ
⒈ 用炮火轰击。
引瞿秋白《乱弹·新英雄》:“借敌军的炮火,来轰打不肯奉命退却的小丘八。”
轰hōng(1)象声词:突然~的一声;震得山鸣谷应。(2)(动)(雷)鸣;(炮)击;(火药)爆炸:~炸|~击|雷~电闪。(3)(动)赶;驱逐:~麻雀|他摇着鞭子~牲口|把他~出去。
打读音:dǎ,dá[ dǎ ]1. 击,敲,攻击:打击。殴打。打杀。
2. 放出,发出,注入,扎入:打炮。打雷。打信号。打电报。
3. 做,造:打首饰。打家具。
4. 拨动:打算盘。
5. 揭,破,凿开:打破。打井。
6. 举,提起:打灯笼。打起精神。
7. 涂抹,印,画:打蜡。打戳子。
8. 写出,开出:打证明。
9. 捆,扎:打包裹。
10. 合,结合:打伙。打成一片。
11. 获取,购取:打水。打鱼。
12. 除去:打消。打杈。
13. 定出,计算:打算。打腹稿。
14. 用,采用,使用:打比喻。
15. 玩,玩耍:打球。
16. 截,停,减,退:打住。打价儿。
17. 表示人体发出某种行为动作:打手势。
18. 进行某种活动,从事或担任某种工作:打交道。打短工。
19. 与某些动词结合,基本上保留原动词词义:打扫。打扰。
20. 自,从:打哪儿来?