xià qīng
xià lì
xià méng
xià liáo
xià dí
xià lǐ
xià yǎn
xià hǎi
xià bàn
xià gǔn
xià kāng
xià zǐ
xià zhōng
xià rì
xià gēng
xià màn
xià hóu
xià dí
xià yuè
xià qì
xià huáng
xià lǐ
xià bù
xià gōng
xià qiū
xià dǐng
xià chóng
xià qǐ
xià guǐ
xià lìng
xià gě
xià xùn
xià gé
xià yáng
xià diǎn
xià lào
xià jú
xià chǔ
xià qìng
xià bō
xià mián
xià niè
xià jì
xià là
xià yàn
xià yún
xià tiān
xià kǒu
xià gǎo
xià diàn
xià wǎng
xià guān
xià hòu
xià kè
xià nán
xià jǐng
xià shuāng
xià zhuàn
xià yú
xià cǎi
xià wǔ
xià yuè
xià gǔn
xià shú
xià yuè
xià qǐ
xià yī
xià shū
xià miáo
xià cán
xià shì
xià qí
xià là
bó là
jū là
jiè là
wǔ là
èr là
fú là
xiān là
sēng là
fǔ là
xíng là
yī là
zhèng là
lǘ là
hóng là
qióng là
zhú là
guǐ là
dá là
yān là
qián xī
gàn là
zhēn là
cán là
wú là
shǐ là
mí là
fèng là
nián là
huā là
xiǎng là
pò là
jiàn là
zhǎ là
diāo là
dì là
fǎ là
hán là
xī là
hàn là
hù là
jiù là
qiú là
chún là
sòng là
méi là
suì là
gān là
kū là
shǔ là
là là
dài là
zuò là
yú là
⒈ 僧人出家的年数。僧人以七月十六日为岁首,七月十五日为除夕;出家后,以夏腊计算年岁,犹常人称年龄为春秋。
引唐贾岛《寄无得头陀》诗:“夏腊今应三十餘,不离树下塚间居。”
唐李俨《道因法师碑》:“法师夏腊虽幼,业行攸高,独於众中,迥见推挹。”
元辛文房《唐才子传·清塞》:“时夏腊已高,荣望落落。”
佛教规定僧众于每岁夏季九十日内,应静住寺内,坐禅修学。其开始与结束,犹如世俗之岁首与旧腊,故称为「夏腊」。参见「结夏安居」条。
夏xià(名)夏季:~日。夏xià(1)(名)朝代名;禹所建:~朝。(2)(名)指中国:华~。(3)(名)姓。
腊读音:là,xī[ là ]1. 古代在农历十二月合祭众神叫做腊,因此农历十二月叫腊月。
2. 冬天(多在腊月)腌制后风干或熏干的肉:腊肉。腊鱼。腊味。
3. 姓。