jìn fēng
jìn shèng
jìn mù
jìn jīng
jìn míng
jìn shòu
jìn hào
jìn gǔ
jìn bāng
jìn zhí
jìn shí
jìn wáng
jìn shù
jìn jù
jìn jiē
jìn zhì
jìn yè
jìn jí
jìn shēn
jìn jiàn
jìn nián
jìn shēng
jìn dǐng
jìn shēn
jìn tiē
jìn cí
jìn jí
jìn jiē
jìn shēn
tǔ shēn
zān shēn
miǎn shēn
jiàn shēn
tiān shēn
liè shēn
tuō shēn
rú shēn
quán shēn
huáng shēn
guān shēn
háo shēn
lǐ shēn
jìn shēn
fù shēn
jīn shēn
shì shēn
jìn shēn
cái shēn
qǐ shēn
jǐn shēn
shū shēn
chuí shēn
shù shēn
jiàn shēn
cháo shēn
jìn shēn
nì shēn
guān shēn
⒈ 旧时官宦的装束。亦借指官宦。
引宋田况《儒林公议》卷下:“况臣早闻忠义,久预晋绅。”
1.周朝国名(前11世纪中叶—前4世纪中叶)。在今山西、河北南部一带。被韩、赵、魏三家所灭。
2.朝代名。1.(265—316)。司马炎灭魏后建立。建都洛阳,国号晋,史称西晋。为匈奴人刘聪所灭。后司马睿在建康(今江苏南京)重建晋朝(317—420),史称东晋。为刘裕所灭。西晋、东晋合称两晋。2. 五代之一(936—946)。石敬瑭勾结契丹灭后唐建立。建都汴(今河南开封),国号晋,史称后晋。为契丹所灭。
3.山西的别称。
4.进;升:~见。~级。
绅读音:shēn绅shēn(1)(名)古代士大夫束在腰间的大带子。(2)(名)绅士:乡~。