jìn shēn
jìn dǐng
jìn jiē
jìn jiàn
jìn yè
jìn shēn
jìn gǔ
jìn jiē
jìn fēng
jìn wáng
jìn hào
jìn mù
jìn míng
jìn shù
jìn tiē
jìn jí
jìn zhí
jìn shí
jìn jù
jìn jīng
jìn shēng
jìn zhì
jìn bāng
jìn jí
jìn cí
jìn nián
jìn shòu
jìn shèng
chāo shòu
jiǎ shòu
miàn shòu
jìn shòu
hán shòu
xuān shòu
zuǒ shòu
yìn shòu
mù shòu
qīn shòu
dōu shòu
tuī shòu
quán shòu
zhǔ shòu
dūn shòu
bǔ shòu
gēng shòu
bǐng shòu
gào shòu
kān shòu
jìng shòu
fú shòu
bǎn shòu
fù shòu
liàng shòu
bō shòu
zhǐ shòu
dǐ shòu
bǐng shòu
yáo shòu
guī shòu
zhuān shòu
qiān shòu
lì shòu
dàn shòu
jiǎng shòu
jiào shòu
chéng shòu
měi shòu
tíng shòu
bá shòu
shì shòu
zhēng shòu
tè shòu
fàn shòu
zé shòu
gǎi shòu
quán shòu
chuán shòu
shén shòu
kè shòu
diào shòu
chán shòu
cè shòu
yí shòu
bāo shòu
héng shòu
chì shòu
gǎn shòu
kǒu shòu
guǎn shòu
huì shòu
chú shòu
huàn shòu
jìn shòu
chǒng shòu
bō shòu
liú shòu
bān shòu
shòu shòu
xìng shòu
fēng shòu
bǎn shòu
jiàng shòu
⒈ 清制,已得封典的官员,遇朝廷庆典,得再次请封。本人称授,尚存的曾祖父母、祖父母、父母及妻称封,已死的称赠,也称“晋授”。参阅《清会典·吏部九·验封清吏司》。
清朝的制度,官员所得二次以上的封典,本身称为「晋授」。曾祖父母、祖父母、父母、妻存者称为「晋封」,殁者称为「晋赠」。
1.周朝国名(前11世纪中叶—前4世纪中叶)。在今山西、河北南部一带。被韩、赵、魏三家所灭。
2.朝代名。1.(265—316)。司马炎灭魏后建立。建都洛阳,国号晋,史称西晋。为匈奴人刘聪所灭。后司马睿在建康(今江苏南京)重建晋朝(317—420),史称东晋。为刘裕所灭。西晋、东晋合称两晋。2. 五代之一(936—946)。石敬瑭勾结契丹灭后唐建立。建都汴(今河南开封),国号晋,史称后晋。为契丹所灭。
3.山西的别称。
4.进;升:~见。~级。
授读音:shòu授shòu(1)(动)本义:交付;给予(多用于正式或隆重的场合):交付;给予(多用于正式或隆重的场合)(2)(动)传授;教:讲~|~课。