jiā zá
é zá
rù zá
liú zá
jiàn zá
xián zá
gǔn zá
lín zá
cóng zá
dǎ zá
líng zá
bó zá
máng zá
róu zá
huì zá
tà zá
cáo zá
suì zá
zuǒ zá
xuān zá
bù zá
hùn zá
qiān zá
zhēn zá
chuǎn zá
róu zá
fú zá
chóu zá
kā zá
cuàn zá
chàn zá
chǒu zá
jiǎo zá
qín zá
cū zá
fēn zá
chuǎn zá
cóng zá
xí zá
rǎo zá
fù zá
cuò zá
páng zá
jiàn zá
xiáo zá
líng zá
wú zá
chān zá
hūn zá
lā zá
yáo zá
fán zá
chān zá
bó zá
méng zá
líng zá
chén zá
máng zá
yóu zá
cān zá
jiū zá
líng zá
guǐ zá
rǒng zá
hé zá
cī zá
kē zá
jī zá
huì zá
nào zá
lún zá
zǎn zá
jiáo zá
rǒng zá
rì zá
āi zá
luàn zá
máng zá
jiāo zá
hùn zá
hún zá
fén zá
fán zá
qīn zá
bǐ zá
pián zá
náo zá
kuǎn zá
guāi zá
fēn zá
shèn zá
yáo zá
méng zá
⒈ 掺杂;混杂。
引《汉书·食货志下》:“法使天下公得顾租铸铜锡为钱,敢杂以铅铁为它巧者,其罪黥。然铸钱之情,非殽杂为巧,则不可得赢。”
宋葛立方《韵语阳秋》卷十五:“自周陈以上,雅郑殽杂而无别。 隋文帝始分雅俗。”
《清史稿·食货志一》:“是时综计各省屯田约二十五万餘顷,顾多与民田殽杂。”
混杂不清。《汉书.卷二四.食货志下》:「然铸钱之情,非殽杂为巧,则不可得赢。」唐.于邵〈与斐谏议虬书〉:「风流更代,纷然殽杂。」也作「淆杂」。