cū kāng
cū miù
cū xì
cū fàng
cū táng
cū wán
cū lì
cū liè
cū shí
cū shū
cū lì
cū yì
cū jǔ
cū tuǐ
cū hàn
cū qiáng
cū lǚ
cū jì
cū sú
cū lüè
cū hū
cū sè
cū dàn
cū gōng
cū bù
cū zhòng
cū yě
cū fǎng
cū jiǔ
cū cái
cū lǔ
cū zēng
cū dìng
cū lì
cū bǐ
cū shā
cū mǎng
cū lì
cū guǎng
cū huà
cū fàn
cū ēn
cū liáng
cū zhì
cū zhuàng
cū bèn
cū cāo
cū zhì
cū kuàng
cū zhuó
cū wǎn
cū zhì
cū kuī
cū huì
cū zhuō
cū tōng
cū máo
cū shū
cū rén
cū bào
cū lú
cū yǔ
cū gàng
cū ān
cū lùn
cū xì
cū dà
cū luò
cū yào
cū shuài
cū ní
cū qiǎn
cū shā
cū dàn
cū chǒu
cū hàn
cū huó
cū xiǎn
cū è
cū cí
cū cū
cū sòng
cū lǔ
cū màn
cū hāng
cū shí
cū kuáng
cū měng
cū lòu
cū zá
cū chá
cū lǔ
cū háo
cū zòng
cū shǐ
cū xīn
cū kě
cū shí
cū shi
cū jǐn
cū la
cū guān
róu zá
jiàn zá
fù zá
cān zá
āi zá
é zá
fán zá
fán zá
cáo zá
luàn zá
cū zá
líng zá
qiān zá
lā zá
bó zá
pián zá
cóng zá
jiāo zá
yáo zá
dǎ zá
hé zá
fén zá
tà zá
líng zá
kē zá
jī zá
chóu zá
shèn zá
huì zá
nào zá
zuǒ zá
jiáo zá
wú zá
líng zá
chuǎn zá
bù zá
lín zá
líng zá
kā zá
bǐ zá
páng zá
rì zá
xiáo zá
méng zá
kuǎn zá
hún zá
yóu zá
fú zá
chān zá
fēn zá
rù zá
xián zá
cuàn zá
lún zá
méng zá
chǒu zá
cóng zá
chān zá
jiǎo zá
guāi zá
máng zá
yáo zá
fēn zá
náo zá
róu zá
hùn zá
rǒng zá
chuǎn zá
liú zá
suì zá
huì zá
qín zá
jiā zá
qīn zá
máng zá
rǎo zá
xuān zá
zǎn zá
hùn zá
cuò zá
chén zá
xí zá
bó zá
jiū zá
rǒng zá
jiàn zá
guǐ zá
cī zá
hūn zá
zhēn zá
gǔn zá
chàn zá
máng zá
⒈ 粗劣杂乱。
引《新唐书·李錡传赞》:“市之良贾精货皆逃去不出,列廛閈者,惟粗杂苦窳而已。”
⒉ 犹驳杂。
引独立苍茫子《东京学界公愤始末告乡人父老兴学书》:“吾人之思想,与其精密而死,毋寧粗杂而活。”
粗cū(1)(形)粗大:这棵树很~。(2)(形)不精细、毛糙:~心。(3)(形)鲁莽:~暴。(4)(形)略微:~具规模。(5)(形)颗粒大:~沙。(6)(形)声音大而低:~门大噪。
杂读音:zá杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。