fán kùn
fán è
fán jīn
fán zì
fán fù
fán huò
fán kè
fán nǎo
fán xī
fán zá
fán dú
fán yīng
fán cuò
fán lóng
fán fèi
fán hào
fán xì
fán chá
fán yuān
fán shǒu
fán shén
fán jiǎo
fán fán
fán yí
fán rǒng
fán kuì
fán bǐ
fán mǎn
fán ruò
fán mì
fán lèi
fán yán
fán kuì
fán xiāo
fán bì
fán wú
fán kuì
fán zǒng
fán sù
fán yù
fán mèn
fán kǔ
fán wěi
fán jí
fán kù
fán yīn
fán wěi
fán cù
fán cí
fán jǐ
fán chéng
fán lǜ
fán rè
fán mán
fán bào
fán tè
fán yōng
fán kē
fán qì
fán huǎn
fán shù
fán shǔ
fán ná
fán zào
fán luàn
fán kē
fán shāng
fán xiāo
fán cháng
fán kē
fán shǐ
fán rù
fán cǎn
fán wěi
fán yàng
fán xìng
fán duō
fán làn
fán yù
fán liǎn
fán lǐ
fán rén
fán yuán
fán zòu
fán yín
fán jiān
fán jùn
fán xíng
fán chuǎn
fán bì
fán xiāo
fán rù
fán rǔ
fán chéng
fán yuān
fán wǎn
fán xù
fán xīn
fán bào
fán yù
fán xìng
fán yān
fán juàn
fán rǎng
fán qiě
fán qǐng
fán miù
fán wén
fán mèi
fán hùn
fán hùn
fán rú
fán zhì
fán láo
fán yīng
fán suì
fán jī
fán wù
fán ruán
fán sù
fán huái
fán ná
fán chǔ
fán huì
fán zhēng
fán kě
fán xiè
fán huò
fán zhuó
fán mèn
fán fù
fán yū
fán xián
fán rǎo
fán zhòng
fán dú
fán suǒ
fán wù
fán chóu
fán rèn
fán zhèng
fán shěng
fán yōu
fán nì
fán bèi
fán yàn
fán dàn
fán náo
fán máng
fán dié
fán nán
fán rù
fán dú
fán yuàn
fán jù
fán xiǎng
fán yē
fán xuān
fán ná
fán fǎ
fán zào
fán sàn
fán guō
líng zá
jiàn zá
hùn zá
xí zá
luàn zá
wú zá
xián zá
jiǎo zá
fù zá
cū zá
róu zá
náo zá
lín zá
fēn zá
qín zá
chān zá
nào zá
bǐ zá
chǒu zá
chān zá
guāi zá
qīn zá
guǐ zá
jiáo zá
huì zá
líng zá
cuò zá
fēn zá
bù zá
yáo zá
zuǒ zá
rǒng zá
fén zá
bó zá
cuàn zá
máng zá
é zá
yáo zá
āi zá
kuǎn zá
cóng zá
kē zá
tà zá
hùn zá
líng zá
róu zá
líng zá
jiū zá
hé zá
máng zá
chuǎn zá
fú zá
jī zá
hūn zá
cáo zá
qiān zá
chuǎn zá
bó zá
rǒng zá
jiāo zá
kā zá
lún zá
cān zá
cī zá
xiáo zá
méng zá
xuān zá
gǔn zá
chóu zá
fán zá
máng zá
suì zá
fán zá
cóng zá
dǎ zá
zǎn zá
rù zá
yóu zá
chén zá
shèn zá
chàn zá
jiā zá
páng zá
rǎo zá
rì zá
pián zá
liú zá
lā zá
zhēn zá
jiàn zá
huì zá
méng zá
hún zá
[.好工具]烦杂fánzá
(1) 多而杂乱
例事务烦杂英miscellaneous⒈ 纷繁杂乱。
引《汉书·儒林传·孟喜》:“孟卿以《礼经》多,《春秋》烦杂,乃使喜从田王孙受《易》。”
《新唐书·李峤传》:“简则法易行而不烦杂,疏则所罗广而不苛碎。”
清蒲松龄《聊斋志异·阿霞》:“妾姑去,此处烦杂,困人甚。”
瞿秋白《十月革命前的俄罗斯文学·俄国的诗(二)》:“他既是诗人,便远远地离开骚乱烦杂的生活。”
繁乱。
烦fán(1)(形)苦闷、厌烦:~恼。(2)(形)又多又乱:要言不~。(3)(动)烦劳(请人帮忙的客气话):~您给看一下。
杂读音:zá杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。