wú cí
wú chéng
wú lǐ
wú huì
wú wú
wú lèi
wú mèi
wú huì
wú bó
wú fèi
wú gěng
wú lèi
wú màn
wú miè
wú huāng
wú yīn
wú liè
wú jué
wú zá
wú màn
wú huì
wú yí
wú qiǎn
wú gēn
wú bó
wú yì
wú bǐ
wú huì
wú mí
wú jīng
wú kuàng
hùn zá
bó zá
kē zá
dǎ zá
chén zá
máng zá
qiān zá
lín zá
jiàn zá
chǒu zá
rǎo zá
chuǎn zá
jiàn zá
hùn zá
chóu zá
guāi zá
bù zá
cuò zá
āi zá
xiáo zá
fù zá
pián zá
jī zá
fēn zá
yóu zá
jiáo zá
bó zá
fán zá
kā zá
yáo zá
cóng zá
róu zá
huì zá
cáo zá
rì zá
páng zá
hún zá
nào zá
cī zá
jiāo zá
náo zá
máng zá
líng zá
qín zá
xí zá
fén zá
yáo zá
rǒng zá
hé zá
rǒng zá
zhēn zá
líng zá
liú zá
kuǎn zá
xián zá
líng zá
chuǎn zá
jiā zá
lún zá
hūn zá
méng zá
luàn zá
qīn zá
róu zá
huì zá
rù zá
cū zá
tà zá
cuàn zá
suì zá
líng zá
zuǒ zá
jiū zá
chān zá
bǐ zá
cān zá
shèn zá
jiǎo zá
cóng zá
xuān zá
lā zá
chàn zá
méng zá
é zá
fēn zá
fú zá
chān zá
wú zá
gǔn zá
máng zá
fán zá
guǐ zá
zǎn zá
芜杂wúzá
(1) 杂乱无章;乱而杂
英mixed and disorderly;miscellaneous⒈ 杂乱。
引唐卢藏用《陈子昂别传》:“尝恨国史芜杂,乃自汉孝武之后,以迄於唐,为《后史记》,纲纪粗立,笔削未终。”
清陈廷焯《白雨斋词话》卷八:“《宋六十家词》,已病芜杂,识者宜分别观之。”
鲁迅《<朝花夕拾>小引》:“目前是这么离奇,心里是这么芜杂。”
杂乱不整,没有条理。
芜(1)〈书〉(2)(形)草长得多而乱。(3)(名)乱草丛生的地方。(4)(形)比喻杂乱(多指文辞)。
杂读音:zá杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。