líng jiāng
líng mài
líng kōng
líng cuò
líng chí
líng bèng
líng wǔ
líng dōng
líng jiè
líng dàn
líng cháo
líng zhù
líng jié
líng jīng
líng zāi
líng xū
líng xié
líng shuò
líng yuè
líng zá
líng lì
líng yuè
líng xiāo
líng miè
líng chē
líng bō
líng téng
líng rén
líng luàn
líng wēi
líng bī
líng chái
líng rǎo
líng céng
líng děng
líng wù
líng xùn
líng jiǒng
líng chuáng
líng mó
líng tì
líng guǐ
líng fēi
líng sī
líng jié
líng lì
líng tū
líng fàn
líng duó
líng liè
líng jiàn
líng jià
líng yún
líng zào
líng chén
líng shàng
líng chuō
líng chuáng
líng cù
líng líng
líng ào
líng xuě
líng luò
líng sàn
líng shé
líng chuō
líng xiǎo
líng dǎo
líng qī
líng tiǎn
líng kuà
líng ào
líng gòu
líng báo
líng fēng
líng bào
líng miè
líng shì
líng kuài
líng gù
líng jù
líng shuāng
líng jiàn
líng nüè
líng bìn
líng cǎn
líng ōu
líng lì
líng xiāo
líng lì
líng hán
líng suì
líng yǎn
líng liè
líng rǔ
líng lì
líng jiàn
líng chí
líng shàng
líng tà
líng duó
líng shuò
líng chú
líng bìng
líng jīng
líng yā
líng huài
líng liè
líng zhì
líng huì
líng lì
líng yān
líng yīn
líng kuī
líng jí
líng yí
líng jià
líng yǎn
líng xiāo
líng jìn
líng màn
líng sī
líng hū
líng zhuī
líng yǔ
líng jìng
zǎn zá
fēn zá
huì zá
cuàn zá
dǎ zá
máng zá
jiā zá
nào zá
guǐ zá
guāi zá
qiān zá
líng zá
máng zá
cóng zá
máng zá
cáo zá
liú zá
rǒng zá
jiāo zá
huì zá
líng zá
fēn zá
xiáo zá
fán zá
fén zá
chǒu zá
gǔn zá
kē zá
é zá
chén zá
luàn zá
qín zá
cī zá
chóu zá
lā zá
shèn zá
yóu zá
qīn zá
kā zá
jī zá
hùn zá
jiū zá
cān zá
rǎo zá
xí zá
suì zá
jiáo zá
líng zá
lín zá
xián zá
kuǎn zá
hé zá
chuǎn zá
yáo zá
róu zá
pián zá
tà zá
rǒng zá
jiǎo zá
páng zá
cóng zá
hún zá
náo zá
fán zá
zhēn zá
chān zá
chān zá
hūn zá
rì zá
fú zá
chàn zá
zuǒ zá
hùn zá
fù zá
āi zá
bǐ zá
bó zá
cuò zá
jiàn zá
líng zá
jiàn zá
méng zá
chuǎn zá
rù zá
lún zá
bù zá
yáo zá
méng zá
wú zá
róu zá
cū zá
xuān zá
bó zá
凌杂língzá
(1) 杂乱无序的样子
英in great disorder⒈ 杂乱无条理。
引《史记·天官书》:“近世十二诸侯七国相王,言从衡者继踵,而皋、唐、甘、石因时务论其书传,故其占验凌杂米盐。”
张守节正义:“凌杂,交错也。米盐,细碎也。”
清恽敬《与来卿》:“譬之横目纵鼻,秽下洁上者,人也。必横鼻纵目,洁下秽上,新则新矣,奇则奇矣,恐非復人形也。凌杂之文何以异是。”
章炳麟《驳中国用万国新语说》:“或言日本虽用汉字,凌杂无纪,支絀亦可睹矣,汉人守之,其不利亦将等於日本。”
⒉ 犹搀杂,混杂。
引明徐弘祖《徐霞客游记·游天台山日记》:“巖穴为僧舍凌杂,尽掩天趣,所谓玉京洞、金钱池、洗肠井,俱无甚奇。”
淩雜:杂乱纷杂。 《史记·天官书》:“近世十二诸侯七国相王,言从衡者继踵,而皋、唐、甘、石因时务论其书传,故其占验凌杂米盐。”
张守节正义:“凌杂,交辞也。”
凌,一本作“凌”。 清方苞《武季子哀辞》:“又父母皆篤老,烦急家事,凌杂米盐。”
清俞正燮《癸巳类稿·纬书论》:“谓纬出於哀平间者, 哀平时始流布,谓其时所造,则其书苛碎凌杂。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
杂读音:zá杂zá(1)(形)多种多样的;混杂的。(2)(动)混合在一起;搀杂。