lǔ rú
lǔ bèn
lǔ hú
lǔ fū
lǔ dào
lǔ lián
lǔ shī
lǔ guǎn
lǔ wèi
lǔ zhì
lǔ zhī
lǔ zhí
lǔ sòng
lǔ sāng
lǔ jīng
lǔ bàng
lǔ rén
lǔ jí
lǔ zhì
lǔ shèng
lǔ zhé
lǔ gǎo
lǔ yán
lǔ xué
lǔ nán
lǔ yáng
lǔ diàn
lǔ gàng
lǔ bì
lǔ zhuō
lǔ mǎng
lǔ jī
lǔ dùn
lǔ hāng
lǔ sǒu
lǔ shǐ
lǔ cè
lǔ xuē
lǔ ruò
lǔ jiǔ
lǔ piáo
lǔ sī
lǔ zhuó
lǔ shì
lǔ yú
lǔ cài
lǔ bān
lǔ rì
lǔ gē
lǔ qín
lǔ bān
lǔ zhī
lǔ xùn
lǔ dá
lǔ nè
lǔ dùn
lǔ sù
piào qín
shí qín
shēng qín
yù qín
zhēn qín
shāng qín
bā qín
lóng qín
chí qín
chéng qín
bìng qín
fēng qín
fēi qín
sù qín
jí qín
dān qín
yuān qín
qī qín
yí qín
jīng qín
cuì qín
bān qín
huó qín
chéng qín
jiān qín
xìn qín
ruì qín
xì qín
tǎo qín
mù qín
chūn qín
hòu qín
zhì qín
yán qín
chén qín
xuán qín
chuān qín
xiāo qín
qī qín
lái qín
qīng qín
mán qín
shuò qín
liù qín
lín qín
bǎi qín
chuāng qín
zǒu qín
lù qín
lǒng qín
lǔ qín
yì qín
xíng qín
yí qín
qīng qín
shōu qín
zhǒng qín
qí qín
qián qín
gāo qín
zhòng qín
pān qín
liǎn qín
xiáng qín
niǎo qín
shuǐ qín
zhuī qín
shā qín
bìng qín
wén qín
yě qín
pǐ qín
míng qín
zhù qín
měng qín
líng qín
jīng qín
wǔ qín
sī qín
huǒ qín
jī qín
fēi qín
wēi qín
wén qín
fēi qín
gū qín
tāi qín
yóu qín
zhì qín
xiān qín
cóng qín
⒈ 指海鸟鶢鶋。
引语本《庄子·至乐》:“昔有海鸟止於鲁郊, 鲁侯御而觴之于庙,奏《九韶》以为乐,具太牢以为膳,鸟乃眩视忧悲,不敢食一臠,不敢饮一杯,三日而死。此以己养养鸟也,非以鸟养养鸟也。”
成玄英疏:“昔有海鸟,名曰爰居,形容极大,头高八尺,避风而至,止鲁东郊。”
唐骆宾王《远使海曲春夜多怀》诗:“未安胡蝶梦,遽切鲁禽情。”
传说春秋时,一海鸟栖息在鲁国郊外,鲁侯以为祥瑞,便迎至宗庙,并奏九韶古乐,备三牲礼,结果海鸟不吃不喝,三天就死了。见《庄子.至乐》。后比喻旷达任性的人无法忍受官宦生活的拘束。
鲁lǔ(1)(形)迟钝;笨:愚~|~钝。(2)(形)莽撞;粗野:粗~|~莽。鲁lǔ(1)周朝国名;在山东曲阜一带。(2)山东的别称。(3)(Lǔ)姓。
禽读音:qín禽qín(1)(名)鸟类:飞~|家~|鸣~。(2)(名)〈书〉鸟兽的总称。(3)〈书〉同“擒”。