lǔ bān
lǔ zhī
lǔ sǒu
lǔ bàng
lǔ zhì
lǔ sòng
lǔ rén
lǔ piáo
lǔ bì
lǔ nè
lǔ hāng
lǔ xué
lǔ shǐ
lǔ shì
lǔ zhì
lǔ shī
lǔ zhī
lǔ zhuō
lǔ gǎo
lǔ qín
lǔ nán
lǔ xuē
lǔ diàn
lǔ wèi
lǔ jí
lǔ gē
lǔ lián
lǔ guǎn
lǔ mǎng
lǔ ruò
lǔ rì
lǔ cè
lǔ fū
lǔ rú
lǔ dùn
lǔ shèng
lǔ yáng
lǔ jiǔ
lǔ zhuó
lǔ xùn
lǔ dá
lǔ bān
lǔ sī
lǔ jīng
lǔ cài
lǔ yú
lǔ bèn
lǔ zhé
lǔ hú
lǔ sāng
lǔ dùn
lǔ sù
lǔ zhí
lǔ gàng
lǔ dào
lǔ yán
lǔ jī
bù zhé
máo zhé
nǎng zhé
cái zhé
shī zhé
shí zhé
hòu zhé
lǔ zhé
jùn zhé
xiāng zhé
cōng zhé
dàn zhé
zhòng zhé
shèng zhé
shàng zhé
míng zhé
lái zhé
qí zhé
xuán zhé
liáng zhé
gāo zhé
èr zhé
bāng zhé
dí zhé
xiān zhé
jùn zhé
yǔn zhé
hóng zhé
xuān zhé
bǐng zhé
jiā zhé
xióng zhé
ruì zhé
jùn zhé
jiù zhé
wěi zhé
qián zhé
zé zhé
⒈ 指孔子。
引宋范仲淹《上大名府主王侍郎启》:“周人詎有於流言, 鲁哲曾无於愠色。”
鲁lǔ(1)(形)迟钝;笨:愚~|~钝。(2)(形)莽撞;粗野:粗~|~莽。鲁lǔ(1)周朝国名;在山东曲阜一带。(2)山东的别称。(3)(Lǔ)姓。
哲读音:zhé哲zhé(1)本义:(形)聪明;有智慧。(2)(名)有智慧的人:~人。