huō lüè
huō ěr
huò mù
huá quán
huō chàng
huō láng
huō zuǐ
huō zi
huō rén
huō chuò
huō wù
huō lǎ
huō xiāo
huō jìn
huō sà
huō xiǎ
huō kǒu
huō xià
huō làng
huō chú
huò dàng
huō míng
huò rú
huō huō
huō xiā
huō luò
huō chǐ
huō yá
huō lāng
huò miǎn
huò liàng
huō chū
huō sù
huō pì
huō biān
huō là
huō le
huō yǎn
huō pī
huō pí
huō chǎng
huō là
huò dá
huò lǎng
huō xiǎn
huō huái
huō qíng
huò rán
huō lù
gòu le
gài le
jiě le
diào le
biàn le
zì le
miǎn le
xiá le
bāo liǎo
wéi le
bà le
bái liǎo
hēi le
míng liǎo
zhuā le
dé le
zǎ le
wèi liǎo
qì le
cōng le
gàn le
mò liǎo
dùn le
jué le
jìng le
dōu le
bù liǎo
dù liǎo
huō le
wú le
fā le
zhōng liǎo
bà le
hai le
kāng liǎo
mào le
hú le
huáng le
xuán le
fēn le
dào le
jīng le
pǎo le
gāo le
zhí le
yī liǎo
kǎ le
xiā le
jí le
wán liǎo
qióng le
chú le
biàn liǎo
níng liǎo
suàn le
gōng liǎo
sī liǎo
lín liǎo
bì le
⒈ 通晓。
引晋葛洪《抱朴子·省烦》:“踌躇歧路之衢,愁劳羣疑之藪,煎神沥思,考校叛例。尝有穷年,竟不豁了。”
1. 残缺,裂开:豁口。豁子(残缺的口子)。
2. 摒弃;舍却:豁出性命。
了读音:liǎo,le[ le ]1. 放在动词或形容词后,表示动作或变化已经完成:写完了。
2. 助词,用在句子末尾或句中停顿的地方,表示变化,表示出现新的情况:刮风了。