fàn shòu
fàn shè
fàn zhǎng
fàn xiǎng
fàn fú
fàn yì
fàn lùn
fàn shǐ
fàn fàn
fàn shāng
fàn dòu
fàn qí
fàn yàn
fàn xì
fàn guān
fàn zhǐ
fàn dú
fàn zhā
fàn zhì
fàn pèi
fàn jià
fàn jìn
fàn chá
fàn jiē
fàn làn
fàn rán
fàn cí
fàn chú
fàn xià
fàn zǐ
fàn píng
fàn àng
fàn yún
fàn sàn
fàn nà
fàn zhào
fàn bó
fàn suān
fàn bó
fàn piāo
fàn ài
fàn piào
fàn jú
fàn zhái
fàn dàng
fàn hūn
fàn liàn
fàn chēng
fàn yàn
fàn ēn
fàn jí
fàn yàn
fàn yuè
fàn shuǐ
fàn zhōu
fàn tóu
fàn yín
fàn lǎn
fàn fú
fàn jué
fàn cháng
fàn pīn
fàn zhóu
fàn xiá
fàn pēn
fàn bái
fàn shēng
fàn guǎng
fàn yìng
fàn hǎi
fàn cǎi
fàn yàng
fàn shuō
fàn zhào
fàn lán
fàn lín
fàn sǎ
fàn yǒng
fàn yóu
fàn yǐ
fàn lì
fàn yì
fàn jiǔ
fàn liú
fàn cháo
fàn yì
fàn jiāo
fàn jì
fàn gěng
fàn suǒ
fàn hán
fàn jiāo
fàn bài
fàn zhī
fàn cháng
fàn bài
fàn huà
fàn gòng
tài jiē
yín jiē
sī jiē
méi jiē
luán jiē
jūn jiē
liè jiē
yíng jiē
xuān jiē
yán jiē
jī jiē
juān jiē
fú jiē
bìn jiē
huá jiē
tiān jiē
bǎo jiē
luàn jiē
jìn jiē
chī jiē
huò jiē
xī jiē
cè jiē
wèi jiē
chóng jiē
lóng jiē
zuò jiē
tíng jiē
bì jiē
huáng jiē
lì jiē
táng jiē
bā jiē
tī jiē
yún jiē
qióng jiē
kè jiē
chén jiē
jiā jiē
xù jiē
mín jiē
jī jiē
zhōng jiē
sàn jiē
wú jiē
bèng jiē
xūn jiē
líng jiē
tōng jiē
fēng jiē
tái jiē
xù jiē
bù jiē
jiǔ jiē
tài jiē
jīn jiē
chāo jiē
xuē jiē
yù jiē
tǔ jiē
chū jiē
jiàng jiē
juān jiē
yīn jiē
kàn jiē
shān jiē
cháo jiē
xuán jiē
xún jiē
pǐn jiē
qì jiē
jìn jiē
sān jiē
liǎng jiē
guān jiē
xī jiē
dēng jiē
mén jiē
mò jiē
chén jiē
bīn jiē
lì jiē
fàn jiē
dào jiē
zuò jiē
wǔ jiē
guì jiē
méi jiē
lì jiē
yáo jiē
⒈ 亦作“泛阶”。古代官制,自魏晋置九品, 后魏又分正品、从品及上下阶后,文武百官,按期考绩,定其品级。但有时由于制度废弛或朝廷恩庆,职官普遍晋升官级,谓之“汎阶”。
引《北史·长孙子裕传》:“子裕位衞尉少卿。启捨汎阶十七级,为子义贞求官。”
《北史·甄琛传》:“致号諡之加,与汎阶莫异,专以极美为称。”
《旧唐书·职官志一》:“自武德至乾封,未有泛阶之恩…… 则天朝,泛阶渐多,始令仕经八考,职事六品者许入。”
明王鏊《震泽长语·官制》:“高宗东封, 武后预政,求媚於众,始有泛阶。”
泛fàn(1)(动)漂浮:~舟湖上。(2)(动)透出;往上冒:脸上~红。(3)(形)广泛;一般:空~。(4)(动)泛滥:黄~区。
阶读音:jiē阶jiē(1)(名)台阶:~梯。(2)(名)等级:官~。