fàn zhào
fàn dàng
fàn zhōu
fàn chú
fàn jiē
fàn yàn
fàn rán
fàn piào
fàn cháng
fàn yún
fàn shè
fàn bái
fàn tóu
fàn jì
fàn bó
fàn gòng
fàn pèi
fàn liú
fàn piāo
fàn cháng
fàn xiǎng
fàn yì
fàn sǎ
fàn xiá
fàn yàn
fàn jué
fàn zhǐ
fàn suān
fàn sàn
fàn pēn
fàn lán
fàn huà
fàn àng
fàn yìng
fàn làn
fàn lǎn
fàn yóu
fàn bài
fàn guān
fàn shuō
fàn zhì
fàn ài
fàn zhǎng
fàn zhā
fàn dú
fàn shāng
fàn suǒ
fàn zhái
fàn nà
fàn yàn
fàn jià
fàn lùn
fàn jiǔ
fàn chá
fàn ēn
fàn yuè
fàn jí
fàn liàn
fàn yàng
fàn yì
fàn hán
fàn fú
fàn qí
fàn shuǐ
fàn jú
fàn yín
fàn zǐ
fàn zhī
fàn shòu
fàn dòu
fàn hūn
fàn zhóu
fàn chēng
fàn pīn
fàn lín
fàn fàn
fàn lì
fàn yì
fàn hǎi
fàn bài
fàn cí
fàn shēng
fàn xià
fàn zhào
fàn jìn
fàn yǒng
fàn jiāo
fàn gěng
fàn píng
fàn xì
fàn cǎi
fàn fú
fàn guǎng
fàn yǐ
fàn bó
fàn jiāo
fàn cháo
fàn shǐ
rì cháng
shí cháng
suí cháng
shǎo cháng
wú cháng
nì cháng
luàn cháng
wǎng cháng
xí cháng
guì cháng
mèng cháng
bó cháng
jù cháng
liáng cháng
yì cháng
fēi cháng
xí cháng
shǒu cháng
ní cháng
gù cháng
fèng cháng
cháo cháng
guàn cháng
wéi cháng
wǔ cháng
jīng cháng
lún cháng
zǎi cháng
shèng cháng
guān cháng
chě cháng
fàn cháng
shí cháng
zhān cháng
biàn cháng
gǎi cháng
dà cháng
shī cháng
sān cháng
jū cháng
yì cháng
zhào cháng
chāo cháng
tōng cháng
yǒu cháng
zhèng cháng
zhēn cháng
xù cháng
ān cháng
jiǔ cháng
fán cháng
tóng cháng
dá cháng
qǐng cháng
xián cháng
guǐ cháng
duàn cháng
fú cháng
hé cháng
jiā cháng
chǔ cháng
zhèn cháng
shū cháng
jiù cháng
yuè cháng
lóng cháng
chōng cháng
yǔ cháng
wán cháng
shēng cháng
rú cháng
xún cháng
qíng cháng
měi cháng
jīng cháng
guāi cháng
bèi cháng
fěi cháng
gāng cháng
gǔ cháng
hún cháng
luò cháng
píng cháng
yōng cháng
nián cháng
qí cháng
qí cháng
bǎi cháng
xióng cháng
gù cháng
shùn cháng
mín cháng
qì cháng
héng cháng
fǎn cháng
chèn cháng
xù cháng
diǎn cháng
xún cháng
tài cháng
mí cháng
kào cháng
bān cháng
jiǎo cháng
bǐng cháng
lián cháng
yī cháng
bù cháng
guó cháng
sù cháng
泛常fàncháng
(1)hAo86.一般;寻常的
例今日比不得泛常英ordinary⒈ 亦作“泛常”。
⒉ 普通;平常。
引宋俞文豹《吹剑四录》:“四局所卖者,惟汎常粗药。”
元无名氏《冻苏秦》第三折:“因此上我心中自酌量,这交情非比泛常。”
茅盾《虹》六:“一路上三人谈得很多,无非是些泛常的事物。”
⒊ 经常,常常。
引《水浒传》第六回:“且説菜园左近有二三十个赌博不成才破落户泼皮,泛常在园内偷盗菜蔬,靠着养身。”
清蒲松龄《聊斋志异·邵九娘》:“炷尽,求女再针。女笑曰:‘针岂可以汎常施用耶?’”
⒋ 反常。
引《醒世姻缘传》第三一回:“偏偏得这年冬里冷得异样泛常。”
平常、寻常。
泛fàn(1)(动)漂浮:~舟湖上。(2)(动)透出;往上冒:脸上~红。(3)(形)广泛;一般:空~。(4)(动)泛滥:黄~区。
常读音:cháng常cháng(1)(形)一般;普通;平常:~识|~态。(2)(形)不变的;经常:~数|冬夏~青。(3)(副)时常;常常:~来|~往。(4)姓。