qián mò
jìng mò
gǒng mò
shèn mò
hūn mò
yǎo mò
tāo mò
guǎ mò
jiǒng mò
dù mò
huì mò
gōng mò
yàn mò
qù mò
duān mò
tuì mò
tián mò
xún mò
án mò
chén mò
róu mò
yǐn mò
bào mò
qiān mò
kuān mò
míng mò
mǐn mò
yán mò
āi mò
gū mò
bēi mò
gòng mò
chén mò
yǔ mò
mǐn mò
qǐn mò
fǔ mò
àn mò
xuán mò
dàn mò
yǐn mò
mǐn mò
jiǎn mò
yuán mò
jiān mò
chōng mò
qián mò
jìng mò
níng mò
àn mò
dàn mò
jì mò
xiǎn mò
shǒu mò
miǎo mò
jìn mò
yōu mò
chún mò
sāi mò
yīn mò
yǎo mò
ruǎn mò
xián mò
àn mò
mèn mò
jǐn mò
qiāo mò
寂默jìmò
(1) 寂静
例寂默无声英still⒈ 静默不语;不出声音。
引晋孙绰《游天台山赋》:“恣语乐以终日,等寂默於不言。”
唐韩愈《遣兴联句》:“独居久寂默,相顾聊慨慷。”
宋叶适《赵孺人墓铭》:“是年八九月,﹝赵孺人﹞有上气疾,医每煑药,輒静定寂默,药不果进。”
清魏源《圣武记》卷十四:“守陴静坐, 徐城莫测;鷄犬无声, 顺昌逐北。巷断夜行,刁斗寂默。譁则易惊,静无不克。”
⒉ 安静,清静。
引唐元稹《解秋》诗之五:“夜闲心寂默,涧庭无垢氛。”
寂jì(1)(形)静;没有声音:~静|~然无声。(2)(形)孤单冷清:~寞|孤~|幽~|枯~。
默读音:mò默mò(1)(动)不说话;不出声:~读|~坐|~祷。(2)(动)默写。