gōng guǎn
gōng bǐ
gōng sù
gōng dé
gōng xǐ
gōng tīng
gōng mò
gōng kè
gōng gōng
gōng qiān
gōng mìng
gōng shì
gōng mǐn
gōng yíng
gōng yuē
gōng yǎng
gōng xiào
gōng wéi
gōng dài
gōng rén
gōng tǒng
gōng jiǎn
gōng chéng
gōng nú
gōng fú
gōng jiāng
gōng qǐng
gōng wèi
gōng shùn
gōng shèn
gōng zhí
gōng xiǎn
gōng jìng
gōng shùn
gōng ràng
gōng zhèng
gōng qín
gōng hè
gōng hé
gōng yuàn
gōng sù
gōng jǐn
gōng xiè
gōng sòng
gōng qián
gōng xùn
gōng jǐ
gōng kǎi
gōng jié
gōng zhuāng
gōng dèng
gōng hòu
gōng chì
gōng mì
gōng wéi
àn mò
chōng mò
qiān mò
hūn mò
jìng mò
xiǎn mò
yǎo mò
yuán mò
shèn mò
gū mò
duān mò
jìn mò
mǐn mò
yǐn mò
ruǎn mò
yǐn mò
kuān mò
jiǒng mò
mǐn mò
jìng mò
yīn mò
yǎo mò
mǐn mò
huì mò
tāo mò
àn mò
róu mò
mèn mò
sāi mò
jiān mò
dàn mò
guǎ mò
qù mò
yōu mò
chún mò
jǐn mò
āi mò
xián mò
gòng mò
jiǎn mò
qǐn mò
míng mò
yán mò
xún mò
qián mò
qián mò
bào mò
án mò
miǎo mò
qiāo mò
fǔ mò
yǔ mò
jì mò
àn mò
dàn mò
gōng mò
níng mò
tián mò
dù mò
chén mò
yàn mò
shǒu mò
gǒng mò
xuán mò
chén mò
tuì mò
bēi mò
⒈ 庄敬而沉静寡言。
引《书·说命上》:“恭默思道。”
夏僎解:“恭敬渊默,沉思治道。”
《三国志·蜀志·刘巴传》:“又自以归附非素,惧见猜嫌,恭默守静,退无私交,非公事不言。”
唐白居易《议释教策》:“若欲以禪定復人性,则先王有恭默无为之道在。”
清唐甄《潜书·性才》:“尧舜虽圣,岂能端居恭默,无所张施,使天下之匹夫匹妇一衣一食皆得各遂。”