jiàn xū
jiàn nián
jiàn wù
jiàn shēng
jiàn rú
jiàn fú
jiàn gōng
jiàn cái
jiàn mài
jiàn mào
jiàn jì
jiàn nǚ
jiàn qū
jiàn zhí
jiàn qiè
jiàn lì
jiàn chēng
jiàn gēng
jiàn lǎo
jiàn kē
jiàn shū
jiàn zú
jiàn pí
jiàn tún
jiàn zhūn
jiàn nèi
jiàn biǎo
jiàn liú
jiàn shū
jiàn chén
jiàn yǒng
jiàn pǐn
jiàn zì
jiàn yīn
jiàn rén
jiàn xíng
jiàn yú
jiàn qióng
jiàn líng
jiàn yàng
jiàn chóu
jiàn jiǎ
jiàn chù
jiàn mìng
jiàn xìng
jiàn tóng
jiàn shì
jiàn wēi
jiàn shòu
jiàn huò
jiàn chóng
jiàn chǐ
jiàn chù
jiàn shì
jiàn jià
jiàn miè
jiàn cái
jiàn lòu
jiàn wū
jiàn lì
jiàn yì
jiàn dàn
jiàn lèi
jiàn sī
jiàn ruò
jiàn gōng
jiàn shì
jiàn jì
jiàn pēi
jiàn bǐ
jiàn qǔ
jiàn shù
jiàn zào
jiàn jiǎn
jiàn jīng
jiàn è
jiàn sī
jiàn xià
jiàn gài
jiàn fú
jiàn shēn
jiàn wù
jiàn tāi
jiàn hào
jiàn yù
jiàn zhí
jiàn wèi
jiàn nú
jiàn shì
jiàn bì
jiàn qì
jiàn fā
jiàn rǒng
jiàn kè
jiàn gǒu
jiàn lèi
jiàn fáng
jiàn mò
jiàn xī
jiàn báo
jiàn shì
jiàn fū
jiàn pín
jiàn zī
jiàn shì
jiàn wǔ
jiàn méng
jiàn chì
jiàn zhí
jiàn zhì
jiàn shù
jiàn huì
jiàn rǔ
jiàn yōng
jiàn bèi
jiàn pī
jiàn zú
jiàn mín
jiàn qì
jiàn huò
jiàn yè
jiàn zhǒng
jiàn jiàng
jiàn gèng
jiàn yì
jiàn zōng
jiàn míng
jiàn zǒu
jiàn jì
jiàn gǔ
jiàn liè
jiàn chén
jiàn zǐ
jiàn xiàng
jiàn dì
jiàn sì
jiàn jì
jiàn tǐ
jiàn rì
jiàn shì
jiàn bēi
jiàn chū
gōng jì
zòu jì
nǚ jì
chěng jì
zá jì
yù jì
fāng jì
yóu jì
cái jì
mò jì
chāng jì
báo jì
zuò jì
jìn jì
dēng jì
jiā jì
shén jì
chěng jì
bǎi jì
jiàn jì
shéng jì
kǒu jì
cái jì
yīn jì
gē jì
xiào jì
qǔ jì
xiān jì
shǒu jì
gù jì
guó jì
jué jì
shēng jì
qí jì
⒈ 卑微的技艺。亦指从事卑微技艺的人。
引南朝梁江淹《诣建平王书》:“窃慕大王之义,復为门下之宾,备鸣盗浅术之餘,豫三五贱伎之末。”
宋刘斧《青琐高议前集·琼奴记》:“彼工商贱伎,安能动余志?”
⒉ 特指妓女。
引明冯梦龙《情史·情侠·严蕊》:“身为贱伎,纵与太守有滥,罪亦不至死。”
贱jiàn(1)(形)(价钱)低(跟‘贵’相对):~卖|~价|菜~了。(2)(形)地位低下(跟‘贵’相对):贫~|卑~。(3)(形)卑鄙;下贱:~骨头|~脾气。(4)(形)谦辞;称有关自己的事物:(您)贵姓?~姓王。
伎读音:jì,qí[ jì ]1. 技巧,才能:伎痒(人擅长某种技艺,一遇机会,急欲表现,好像皮肤发痒不能自忍,亦作“技痒”)。伎俩(liāng )。
2. 古代称以歌舞为业的女子。