jī jié
jī fā
jī jiǎng
jī miǎn
jī shuǐ
jī yáng
jī yǒng
jī dàng
jī zuò
jī qǐ
jī zǐ
jī méi
jī lìng
jī liū
jī jiàn
jī cuī
jī jùn
jī chǔ
jī diàn
jī liè
jī zhěn
jī qíng
jī cháo
jī huà
jī fèn
jī yáng
jī dí
jī pò
jī sù
jī lǎng
jī chù
jī liè
jī áng
jī zàn
jī lài
jī jié
jī shǐ
jī lì
jī fán
jī cì
jī dú
jī huó
jī wā
jī dào
jī qīng
jī jìn
jī tān
jī kào
jī guǐ
jī yuè
jī yān
jī cí
jī lì
jī líng
jī qiè
jī xǐng
jī làng
jī ling
jī wò
jī jī
jī áng
jī cí
jī dàng
jī xiāo
jī zhōng
jī dòng
jī guāng
jī dòng
jī quàn
jī shǎng
jī shǐ
jī shēng
jī sù
jī jí
jī huà
jī fèn
jī hé
jī biàn
jī nù
jī fèn
jī bó
jī kàng
jī líng
jī liú
jī tuān
jī bá
jī zēng
jī rǎo
jī jiàng
jī nǎo
jī lì
jī zhēng
jī lì
jī gōu
jī dān
jī gǎn
jī jí
jī guō
jī zhàn
jī tāng
jī fàn
jī bō
jī kàng
jī fèn
jī shè
jī jù
jī zhuàng
jiāo jié
jiǎo jié
jiǎo jié
dǐ jié
miàn jié
zī jié
gào jié
cháo jié
bàng jié
pái jié
diāo jié
cháo jié
jī jié
huì jié
xìng jié
fēi jié
jiǎo jié
gāng jié
jiū jié
chǒu jié
qiào jié
gěng jié
diào jié
gòu jié
gé jié
jiǎo jié
gōng jié
wū jié
shàn jié
huá jié
nì jié
gòu jié
hù jié
zòu jié
jiǎo jié
⒈ 激烈率直地揭发、斥责别人的隐私、过失。
引汉崔瑗《司隶校尉箴》:“是故履上位者,无云我贵,苟任激訐,平阳玄默,以式百辟。”
《后汉书·杨震传》:“今赵腾所坐,激訐谤语为罪,与手刃犯法有差。”
唐孟棨《本事诗·怨愤》:“吴武陵有文笔才,而强悍激訐,为人所畏。”
《续资治通鉴·宋仁宗庆历五年》:“自兹以进退大臣为己任,以激訐阴私为忠直,荐延轻薄,扇为朋比。”
⒉ 激烈昂扬。
引唐刘禹锡《竹枝词》序:“卒章激訐如吴声,虽傖儜不可分,而含思宛转,有《淇澳》之艳。”
激jī(1)(动)基本义:(水)因受到震荡而向上涌:(水)因受到震荡而向上涌(2)(动)冷水刺激身体使得病:他被雨~着了。(3)(动)〈方〉用冷水冲或泡食物等使变凉:把西瓜放在冷水里~…~。(4)(动)使发作;使感情冲动:刺~|~将法。(5)(动)(感情)激动:~于义愤。(6)(动)急剧;强烈 :~流|偏~。
讦读音:jié讦jié(动)斥责别人的过失;揭发别人的隐私:攻~。