jiàn shī
jiàn xí
jiàn chǒng
jiàn xiǎng
jiàn bì
jiàn shù
jiàn lèi
jiàn chài
jiàn dú
jiàn zhēn
jiàn zhěn
jiàn yǎn
jiàn jiǎng
jiàn yán
jiàn tóu
jiàn shí
jiàn zhāng
jiàn lǐ
jiàn dá
jiàn xiǎng
jiàn cǎo
jiàn réng
jiàn dǎo
jiàn bá
jiàn pì
jiàn yǐn
jiàn fú
jiàn jī
jiàn zǔn
jiàn chén
jiàn yù
jiàn zhuó
jiàn shēn
jiàn diàn
jiàn kǒu
jiàn gào
jiàn è
jiàn zhì
jiàn xīn
jiàn jǔ
jiàn jìn
jiàn zhēn
jiàn jū
jiàn zhuī
jiàn mèng
jiàn jiè
jiàn xiàn
jiàn gēng
jiàn shū
jiàn yáng
jiàn dào
jiàn zhǔ
jiàn juàn
jiàn wáng
jiàn xiū
jiàn dù
jiàn xìn
jiàn yán
jiàn qǐn
shí xiū
zhē xiū
huái xiū
shàn xiū
jùn xiū
yí xiū
yáo xiū
pán xiū
bù xiū
cǎn xiū
jiā xiū
bēi xiū
méi xiū
jiàn xiū
fǔ xiū
pà xiū
yǎng xiū
cháng xiū
yán xiū
yáo xiū
hǎo xiū
shí xiū
hài xiū
téng xiū
kuì xiū
diàn xiū
qín xiū
shuǐ xiū
dān xiū
qǐ xiū
cán xiū
páo xiū
jié xiū
fēng xiū
kǒu xiū
shù xiū
jiāo xiū
bāo xiū
láo xiū
rěn xiū
zhòng xiū
hán xiū
lán xiū
guī xiū
fāng xiū
méng xiū
bì xiū
páo xiū
hàn xiū
qióng xiū
chén xiū
⒈ 指进献美味的食品。
引《周礼·天官·庖人》:“凡其死生鱻薧之物,以共王之膳,与其荐羞之物,及后世子之膳羞。”
郑玄注:“荐亦进也,备品物曰荐,致滋味乃为羞。”
《周礼·天官·笾人》:“凡祭祀,共其籩荐羞之实。”
郑玄注:“荐羞皆进也,未食未饮曰荐,既食既饮曰羞。”
《左传·僖公十七年》:“雍巫有宠於卫共姬,因寺人貂以荐羞於公,亦有宠。”
南朝宋鲍照《园葵赋》:“顾堇荼而莫偶,岂苹藻之荐羞。”
⒉ 美味的食品。
引《周礼·天官·宰夫》:“以式灋掌祭祀之戒具,与其荐羞。”
郑玄注:“荐,脯醢也;羞,庶羞内羞。”
《礼记·燕义》:“俎豆、牲体、荐羞,皆有等差,所以明贵贱也。”
郑玄注:“荐,谓脯醢也;羞,庶羞也。”
荐jiàn(动)推举;介绍:举~|推~|~人。荐jiàn(1)(名)〈书〉草。(2)(名)〈书〉草垫子:草~。
羞读音:xiū羞xiū(1)(名)怕别人笑话的心理和表情;难为情;不好意思:含~|怕~。(2)(动)使难为情:用手指划着脸~他。(3)(名)羞耻:遮~|~辱。(4)(动)感到耻辱:~与为伍。羞xiū〈书〉同“馐”:珍~。