jiāo mò
jiāo yuán
jiāo kǎn
jiāo fǔ
jiāo yáo
jiāo sī
jiāo qín
jiāo hài
jiāo yá
jiāo péng
jiāo qíng
jiāo míng
jiāo zǎo
jiāo lǜ
jiāo huáng
jiāo cè
jiāo shān
jiāo fàn
jiāo hé
jiāo shā
jiāo fèi
jiāo shòu
jiāo dòu
jiāo wèi
jiāo guō
jiāo kě
jiāo xiāo
jiāo sǐ
jiāo láo
jiāo shuāi
jiāo míng
jiāo fǔ
jiāo chóu
jiāo luàn
jiāo quán
jiāo hēi
jiāo yóu
jiāo jù
jiāo bǐ
jiāo shuò
jiāo hāo
jiāo jí
jiāo xiǎng
jiāo zhuó
jiāo diǎn
jiāo cuì
jiāo bǐ
jiāo gé
jiāo shí
jiāo kēng
jiāo ěr
jiāo mí
jiāo liáo
jiāo chòu
jiāo jìn
jiāo hàn
jiāo cǎo
jiāo fán
jiāo hé
jiāo jiān
jiāo mèn
jiāo tàn
jiāo jié
jiāo yè
jiāo lú
jiāo zào
jiāo zhì
jiāo zào
jiāo wěi
jiāo chún
jiāo méi
jiāo kǔ
jiāo nì
jiāo suì
jiāo yáo
jiāo rè
jiāo yuán
jiāo hé
jiāo diǎn
jiāo zào
jiāo juàn
jiāo kēng
jiāo áo
jiāo méi
jiāo zào
jiāo qiē
jiāo yōu
jiāo rán
jiāo xiān
jiāo kū
jiāo yán
jiāo lǜ
jiāo lú
jiāo yān
jiāo yáo
jiāo liè
jiāo cuì
jiāo xiǔ
jiāo xīn
jiāo jiāo
jiāo chè
jiāo huà
jiāo qǐn
jiāo fǔ
jiāo huǒ
jiāo shǔ
jiāo léi
jiāo tóng
jiāo é
jiāo zǐ
jiāo miè
jiāo zào
jiāo tóu
jiāo pén
jiāo shén
jiāo máo
jiāo gān
jiāo yuè
jiāo zhǎ
jiāo míng
jiāo pò
jiāo hú
jiāo bēi
jiāo huǐ
jiāo táng
jiāo hún
jiāo fèi
jiāo hóng
bái tóng
wú tóng
gǒng tóng
qīng tóng
shū tóng
sī tóng
fán tóng
liáng tóng
cì tóng
fǔ tóng
jiāo tóng
cuàn tóng
gū tóng
hú tóng
diāo tóng
yóu tóng
bǎn tóng
jiǎn tóng
chēng tóng
léi tóng
fán tóng
shuāng tóng
pāo tóng
xián tóng
bó tóng
míng tóng
huáng tóng
yǐ tóng
kōng tóng
kū tóng
⒈ 琴名。 东汉蔡邕曾用烧焦的桐木造琴,后因称琴为焦桐。参见“焦尾琴”。
引唐张祜《思归引》:“焦桐弹罢丝自絶,漠漠暗魂愁夜月。”
明陈汝元《金莲记·弹丝》:“音入蓝桥,响振琼瑶,却是羡焦桐一曲巧,芳心顿消。”
龚尔位《己酉九日麓山待钝庵》诗:“日夕而不至,焦桐起离情。”
东汉蔡邕精通音律,善于制琴,曾从灶下木材爆裂声,听出所烧木材为难得的制琴木料,于是将烧焦的桐木削制为一具名琴。后用以泛指名琴。
焦jiāo(1)(形)物体受热后失去水分;呈现黄黑色并发硬、发脆:树烧~了|舌敝唇~。(2)(名)焦炭:煤~|炼~。(3)(形)着急:~急|心~。(4)(名)中医指身体的某些部位。参看〔上焦〕、〔下焦〕、〔中焦〕。(5)(Jiāo)姓。
桐读音:tóng1.泡桐。
2.油桐。
3.梧桐。
4.(Tóng)姓。