cì qǐng
cì ér
cì gǔ
cì méi
cì měi
cì zhǐ
cì shì
cì zhōu
cì jǐ
cì shāng
cì chù
cì pèi
cì máng
cì cǎo
cì duàn
cì chuán
cì yǎn
cì qǐ
cì dàn
cì miàn
cì nào
cì shěn
cì chǐ
cì wén
cì jī
cì xīn
cì jī
cì qiàn
cì niǎo
cì bō
cì chuán
cì lù
cì xiù
cì qǔ
cì jiǔ
cì shǒu
cì dīng
cì kǒng
cì tián
cì ruò
cì tóng
cì gǔ
cì nǎo
cì jī
cì dù
cì mì
cì wèn
cì xiù
cì qiū
cì duō
cì máo
cì shì
cì qǐ
cì jǔ
cì tè
cì zhēn
cì zì
cì tàn
cì péng
cì shān
cì yǔ
cì huán
cì jì
cì cì
cì pēn
cì niè
cì tóu
cì guī
cì xié
cì xíng
cì biāo
cì jiè
cì shì
cì gōu
cì cù
cì jìng
cì zhú
cì nao
cì xuè
cì bīng
cī liū
cì zhào
cì huái
cì tiān
cì yòu
cì lín
cì rén
cì liàn
cì kè
cì pò
cì chái
cì bì
cì yè
cì mù
cì shī
cì qiē
cì yàn
cì fēi
cì jī
cì cù
cì shā
cì chōng
cì dāo
cì wǎng
cì jiàn
cì dá
cì bí
cì tòng
cì shé
cì jiān
cì zhuó
cì hòu
cì hǔ
cì shǐ
cì yang
cì kǒu
cì bǎi
cì fǎng
cì ěr
cì lì
cì wei
cī dǎ
cì bèi
cì chá
cì jǐ
cì gàn
cì hū
cì tòu
cì guī
liáng tóng
diāo tóng
bǎn tóng
wú tóng
léi tóng
qīng tóng
xián tóng
shuāng tóng
bái tóng
pāo tóng
fǔ tóng
huáng tóng
cuàn tóng
fán tóng
gū tóng
míng tóng
fán tóng
cì tóng
jiǎn tóng
gǒng tóng
chēng tóng
shū tóng
kū tóng
jiāo tóng
bó tóng
sī tóng
kōng tóng
yǐ tóng
yóu tóng
hú tóng
⒈ 树名。亦称海桐、山芙蓉。落叶乔木。花、叶可供观赏,枝干间有圆锥形棘刺,故名。原产印度、马来亚等地,我国广东一带亦多栽培。旧时多入诗。亦以指刺桐之花。
引唐罗邺《放鸭》诗:“好倚青山与碧溪,刺桐毛竹待双栖。”
唐朱庆馀《南岭路》诗:“经冬来往不踏雪,尽在刺桐花下行。”
前蜀李珣《南乡子》词之十:“相见处,晚晴天,刺桐花下越臺前。”
宋苏轼《海南人不作寒食而以上巳上冢》诗:“记取城南上巳日,木棉花落刺桐开。”
清孙枝蔚《论诗》诗:“纸作牡丹工剪刻,何如堦下刺桐花。”
⒉ 今福建省泉州市的别称。 唐时环城皆种植刺桐,故称。亦名桐城。宋元时代伊斯兰旅行家东来,常以刺桐一名记入其行纪。 《马可波罗行纪》中亦以刺桐称泉州。
植物名。蝶形花科刺桐属,落叶乔木。茎圆大,甚繁密,略似梧桐,而枝干皆有刺。花作倾斜排列,种子为深红色。木材色白质轻软,可用来制木屐、玩具等。叶、皮及根皆可入药。
1. 用有尖的东西插入:刺绣。刺伤。刺杀。
2. 暗杀:刺客。被刺。行刺。
3. 侦探,打听:刺探。
4. 用尖锐的话指出别人的坏处:讽刺。讥刺。
5. 尖锐像针的东西:芒刺。鱼刺。刺丛。
桐读音:tóng1.泡桐。
2.油桐。
3.梧桐。
4.(Tóng)姓。