qī jiā
qī fān
qī fǔ
qī yīn
qī yuán
qī yì
qī yán
qī xiū
qī chǒng
qī yīn
qī juàn
qī jiē
qī hèn
qī hàn
qī zhī
qī cù
qī dǎng
qī yǒu
qī zú
qī rán
qī chuàn
qī yì
qī yì
qī ài
qī jiù
qī shù
qī shǔ
qī huàn
qī niè
qī fān
qī xīn
qī yōu
qī mào
qī yì
qī jiào
qī lǐ
qī róng
qī shū
qī wǎn
qī sù
qī qī
qī hǎo
qī shī
qī yán
qī cǎn
qī yáng
qī qiē
qī yuè
yī jiē
cháng jiē
yī jiē
qīn jiē
mǐn jiē
duō jiē
āi jiē
xū jiē
yōu jiē
bēi jiē
hū jiē
chì jiē
jī jiē
xū jiē
cù jiē
xīng jiē
zhà jiē
shāng jiē
jīng jiē
cǎn jiē
màn jiē
lián jiē
tàn jiē
dié jiē
xī jiē
fǔ jiē
zī jiē
chēng jiē
qū jiē
qī jiē
jīn jiē
yuàn jiē
忧hAo86.伤嗟叹。
亦作:戚戚嗟嗟
⒈ 忧伤嗟叹。
引《易·离》:“出涕沱若,戚嗟若,吉。”
孔颖达疏:“忧戚而嗟嘆也。”
宋王安石《送潮州吕使君》诗:“韩君揭阳居,戚嗟与死邻。”
明方孝孺《答刘养浩书》之二:“每观古之名士,少遭挫抑,则戚嗟怨悼,若无所容者,深病其无识。”
亦作“戚戚嗟嗟”。 唐韩愈《潮州刺史谢上表》:“臣负罪婴舋,自拘海岛,戚戚嗟嗟,日与死迫。”
宋苏洵《衡论上·兵制》:“谓期民宜如生三代之盛时,而乃戚戚嗟嗟无终岁之畜者,兵食夺之也。”
戚qī(1)(名)亲戚。(2)(名)姓。戚qī(形)忧愁;悲伤。戚qī(名)古代像斧一样的兵器。
嗟读音:jiē嗟jiē(1)(动)〈书〉叹息。(2)文言叹词。