mǐn jí
mǐn lián
mǐn shì
mǐn mò
mǐn pín
mǐn dào
mǐn xù
mǐn hàn
mǐn tòng
mǐn rán
mǐn xiào
mǐn mǐn
mǐn jì
mǐn hù
mǐn xī
mǐn tàn
mǐn kuì
mǐn jiàn
mǐn shāng
mǐn jiē
mǐn niàn
mǐn liàng
mǐn xiōng
mǐn qiē
mǐn āi
mǐn yòu
mǐn jiù
mǐn cè
chēng jiē
yōu jiē
xīng jiē
āi jiē
jīng jiē
cháng jiē
qī jiē
hū jiē
yī jiē
qīn jiē
cù jiē
yī jiē
xī jiē
duō jiē
shāng jiē
fǔ jiē
xū jiē
mǐn jiē
cǎn jiē
tàn jiē
jīn jiē
xū jiē
zī jiē
jī jiē
màn jiē
chì jiē
zhà jiē
bēi jiē
lián jiē
qū jiē
dié jiē
yuàn jiē
⒈ 忧虑叹息。
引五代王定保《唐摭言·主司失意》:“今则公忠道消,奸邪计胜,众情犹有惋叹,深分却无悯嗟。”
宋苏轼《及第后谢秋赋试官启》:“下之士有学古之志,而无学古之功;上之人有用儒之名,而无用儒之实,顾兹媮弊,常切悯嗟。”
⒉ 犹哀怜。
引宋王禹偁《求致仕第一表》:“将染乞骸之疏,犹驰就日之魂,冀仁主之悯嗟,遂老臣之休退。”