cǎn lǐn
cǎn lǜ
cǎn xù
cǎn lǐn
cǎn yán
cǎn jù
cǎn zú
cǎn hào
cǎn nán
cǎn jìng
cǎn jǐng
cǎn nüè
cǎn jí
cǎn kǔ
cǎn dào
cǎn àn
cǎn liè
cǎn dāo
cǎn róng
cǎn lì
cǎn cǎn
cǎn hé
cǎn nù
cǎn bào
cǎn huáng
cǎn jiē
cǎn huò
cǎn àn
cǎn tì
cǎn jǔ
cǎn tòng
cǎn qī
cǎn dài
cǎn àn
cǎn dàn
cǎn zhòng
cǎn fú
cǎn kuì
cǎn xiào
cǎn yù
cǎn xiàng
cǎn è
cǎn tòng
cǎn zǐ
cǎn yīn
cǎn dú
cǎn kuì
cǎn shū
cǎn shì
cǎn dá
cǎn bái
cǎn biàn
cǎn hé
cǎn zhuàng
cǎn hèn
cǎn jié
cǎn bài
cǎn pì
cǎn jí
cǎn qī
cǎn yān
cǎn jìn
cǎn àn
cǎn lǜ
cǎn hé
cǎn jǔ
cǎn dú
cǎn hū
cǎn shā
cǎn lǐn
cǎn qiē
cǎn cù
cǎn cè
cǎn xiū
cǎn lù
cǎn yù
cǎn ěr
cǎn jiē
cǎn yáng
cǎn huái
cǎn bù
cǎn chuàng
cǎn qī
cǎn wáng
cǎn cuì
cǎn jué
cǎn liè
cǎn wén
cǎn huī
cǎn rán
cǎn kù
cǎn huáng
cǎn kuàng
cǎn yuàn
cǎn yù
cǎn dàn
cǎn fù
cǎn jì
cǎn lì
cǎn mù
cǎn jiào
cǎn jié
cǎn shāng
cǎn kè
cǎn sù
cǎn liè
cǎn cù
cǎn chǔ
zhà jiē
màn jiē
xīng jiē
yī jiē
chēng jiē
jī jiē
dié jiē
lián jiē
chì jiē
xū jiē
hū jiē
jīn jiē
qīn jiē
yī jiē
jīng jiē
cù jiē
āi jiē
qū jiē
yuàn jiē
zī jiē
bēi jiē
yōu jiē
qī jiē
xī jiē
xū jiē
mǐn jiē
duō jiē
cháng jiē
cǎn jiē
shāng jiē
fǔ jiē
tàn jiē
⒈ 悲叹。
引《旧唐书·王承宗传》:“开境愍罹其杀伤,退舍为伏其士伍,取陷救溺,能无惨嗟。”
明唐顺之《石塘道中》诗:“堠烟山靄争明灭,戍笛秋声并惨嗟。”
惨cǎn(1)(形)悲惨;凄惨:~不忍睹。(2)(形)程度严重;利害:~败。(3)(形)凶恶;狠毒:~无人道。
嗟读音:jiē嗟jiē(1)(动)〈书〉叹息。(2)文言叹词。