qí zhì
qí zhàng
qí huī
qí bù
qí fān
qí chuán
qí kuài
qí páo
qí jūn
qí hào
qí zhàng
qí mǎn
qí chǎng
qí qiāng
qí dīng
qí yì
qí mén
qí wèi
qí yǔ
qí liú
qí zhuàng
qí jiàn
qí tóu
qí zhàng
qí yàn
qí shì
qí xià
qí gài
qí bīng
qí gān
qí de
qí zhǔ
qí cháng
qí wěi
qí rén
qí qì
qí shǒu
qí wàng
qí fān
qí jí
qí bǎng
qí xiào
qí máo
qí yíng
qí zhī
qí huò
qí sǎn
qí hóng
qí jiǎo
qí dì
qí mín
qí xué
qí dàng
qí guān
qí zhào
qí gǔ
qí tián
qí nú
qí zhuāng
qí gàn
qí jié
qí bǎng
qí jiǎ
qí tíng
qí jiàn
qí duì
qí fān
qí zhì
qí shí
qí gān
qí jǐng
qí jīng
qí fù
qí pèi
qí zhāng
qí qí
qí qiāng
qí wù
qí fú
qí zi
qí huā
qí pái
qí dào
qí huǒ
qí xīng
⒈ 犹旗麾。
引《宋书·武帝纪中》:“旗旝首涂,则八表响震;偏师先路,则多垒云彻。”
旗qí(1)(名)旗子:国~|红~|挂~。(2)(名)清代满族的军队组织和户口编制;后泛指属于满族的:~人|~袍。(3)(名)内蒙古自治区的行政区划单位;相当于县。
旝读音:kuài1.古代作战时指挥用的旗子:“~动而鼓。”
2.古代作战用的发射石块的器械:“命护军将军田茂广造云~三百具,以机发石,为攻城械。”
3.发射的石块:“身当矢~,再对贼锋。”