qí zhāng
qí bǎng
qí gān
qí kuài
qí huī
qí jiàn
qí de
qí qiāng
qí xīng
qí zhàng
qí wù
qí dào
qí rén
qí yàn
qí bǎng
qí hào
qí huò
qí gǔ
qí xiào
qí gān
qí zhàng
qí dì
qí zhǔ
qí wěi
qí huā
qí qì
qí bīng
qí zhì
qí shì
qí shǒu
qí jiǎ
qí yǔ
qí qiāng
qí chǎng
qí fú
qí xué
qí dīng
qí zi
qí zhuàng
qí páo
qí jiàn
qí mén
qí zhī
qí tóu
qí fān
qí xià
qí hóng
qí gài
qí liú
qí jiǎo
qí zhuāng
qí tián
qí huǒ
qí nú
qí zhì
qí guān
qí bù
qí yì
qí zhào
qí cháng
qí mǎn
qí pèi
qí yíng
qí gàn
qí duì
qí wàng
qí qí
qí jié
qí mín
qí jí
qí máo
qí fān
qí fù
qí fān
qí dàng
qí shí
qí sǎn
qí wèi
qí jǐng
qí tíng
qí chuán
qí jūn
qí zhàng
qí pái
qí jīng
xì zhàng
duì zhàng
wèi zhàng
nào zhàng
xíng zhàng
lóng zhàng
gàn zhàng
kǎi zhàng
jū zhàng
yìng zhàng
chí zhàng
líng zhàng
zhì zhàng
chǎo zhàng
dǎo zhàng
huàn zhàng
huà zhàng
bǎo zhàng
wú zhàng
bǐ zhàng
suì zhàng
dāo zhàng
yá zhàng
shèng zhàng
jiàn zhàng
dǎ zhàng
bàn zhàng
píng zhàng
liáng zhàng
gōng zhàng
chuàn zhàng
yī zhàng
gōng zhàng
hè zhàng
jiǎo zhàng
jiǎ zhàng
jiāo zhàng
quán zhàng
bài zhàng
màn zhàng
cǎi zhàng
huī zhàng
pái zhàng
yǐ zhàng
mǎ zhàng
hé zhàng
jiē zhàng
zǎo zhàng
bào zhang
yòu zhàng
bīng zhàng
lā zhàng
jūn zhàng
bǎn zhàng
mà zhàng
pài zhàng
jìn zhàng
shū zhàng
dèng zhàng
yí zhàng
è zhàng
yǎng zhàng
qí zhàng
juàn zhàng
shèng zhàng
chí zhàng
chán zhàng
qiú zhàng
mà zhàng
qì zhàng
sēn zhàng
mén zhàng
sǐ zhàng
duì zhàng
dān zhàng
zāng zhàng
nèi zhàng
páo zhàng
zhǐ zhàng
pì zhàng
fù zhàng
shì zhàng
hàn zhàng
⒈ 亦作“旗杖”。仪仗队用的旗帜、伞、扇等。
引《太平广记》卷四六引唐谷神子《博异志·白幽求》:“俄而有数十人,皆龙头鳞身,执旗杖引幽求入。”
《宋史·符彦卿传》:“契丹大败,其主乘橐驼以遁,获其器甲、旗仗数万以归。”
《清史稿·礼志十》:“行日,工部给旗仗,兵部给乘传。”
旗qí(1)(名)旗子:国~|红~|挂~。(2)(名)清代满族的军队组织和户口编制;后泛指属于满族的:~人|~袍。(3)(名)内蒙古自治区的行政区划单位;相当于县。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。