yǎn sì
yǎn rǎn
yǎn gé
yǎn jiā
yǎn yǎn
yǎn bàng
yǎn rì
yǎn fǎ
yǎn lèi
yǎn guān
yǎn xí
yǎn bì
yǎn hù
yǎn bài
yǎn bì
yǎn shì
yǎn mò
yǎn mèi
yǎn huì
yǎn xīn
yǎn mì
yǎn jìn
yǎn rù
yǎn yǐn
yǎn huò
yǎn gài
yǎn tiào
yǎn sāi
yǎn qì
yǎn zhuāng
yǎn shā
yǎn yì
yǎn fù
yǎn ěr
yǎn xuán
yǎn jí
yǎn juàn
yǎn zǎn
yǎn è
yǎn shǐ
yǎn jǔ
yǎn yē
yǎn duó
yǎn háo
yǎn yìng
yǎn bí
yǎn rǎn
yǎn chuō
yǎn hàn
yǎn ǎi
yǎn cáng
yǎn bó
yǎn xiá
yǎn tì
yǎn kǒu
yǎn quán
yǎn cī
yǎn mái
yǎn mào
yǎn yīn
yǎn liǎn
yǎn wō
yǎn rén
yǎn yì
yǎn lèi
yǎn bǔ
yǎn qún
yǎn miàn
yǎn ài
yǎn bì
yǎn xiào
yǎn gōng
yǎn pū
yǎn jī
yǎn miè
yǎn yā
yǎn xī
yǎn cōng
yǎn jué
jiě mèi
shǎn mèi
fèn mèi
fēng mèi
chǐ mèi
lián mèi
juān mèi
luó mèi
cāo mèi
pěng mèi
qún mèi
gǎo mèi
cháng mèi
zhàng mèi
yú mèi
dì mèi
gǒng mèi
fēng mèi
fēn mèi
huī mèi
yáng mèi
fǎn mèi
zhāng mèi
rǎng mèi
hóng mèi
fǎn mèi
zuǒ mèi
xiān mèi
zhí mèi
yù mèi
jīn mèi
shǒu mèi
xíng mèi
pàn mèi
xuē mèi
bǎ mèi
jié mèi
ruò mèi
fán mèi
tóu mèi
yǔ mèi
lí mèi
bié mèi
yǎn mèi
yī mèi
lián mèi
liǎn mèi
yuán mèi
méng mèi
用衣袖遮面。
以衣袖[.好工具]拭泪。
⒈ 用衣袖遮面。
引《艺文类聚》卷二九引南朝梁刘孝绰《侍离宴》诗:“掩袂望征云,衔杯惜餘景。”
清昭槤《啸亭续录·稗事数则》:“一日,有阁中胥吏请假,公问何事,曰:‘适闻父讣信。’公习以为常,亦云:‘好,好。’舍人等皆掩袂笑。”
⒉ 以衣袖拭泪。
引宋苏轼《祭欧阳伯和父文》:“投笔掩袂,斯文日化,躡风系景,安所止戾。”
明沉德符《野获编·妓女·杜韦》:“韦应曰:‘君怯甚,不可多语伤神,我上天入地必随君。’ 范亦为哽咽。此时已心知二人必无独死理矣。 伯起每为余谈此,泪尚承睫,余亦为之掩袂。”
清吴伟业《思陵长公主挽诗》:“国母摩笄刺,宫娥掩袂伤。他年标信史,同日见高皇。”
掩yǎn(1)(动)遮盖;掩蔽:~口而笑|~人耳目|~着怀(上衣遮盖着胸膛而不扣钮扣)。(2)(动)关;合:~卷|虚~着房门。(3)(动)〈方〉关门或合上箱盖等物时被夹住:手被门~了一下。(4)(动)〈书〉乘人不备(袭击、捕捉):~杀|~捕。
袂读音:mèi袖子:联~(聚在一起)。分~(分手,离别)。