xiá mén
xiá jǐng
xiá kāi
xiá yìng
xiá bēng
xiá jiǎo
xiá fēn
xiá chéng
xiá bēng
xiá fēng
xiá xié
xiá jiǎo
xiá jiāng
xiá qǐ
xiá chuāng
xiá gǔ
xiá huā
xiá gōng
xiá zhāng
xiá mì
xiá fēi
xiá guān
xiá sāi
xiá xiāo
xiá yīng
xiá bó
xiá chuān
xiá yǎn
xiá yú
xiá zhāng
xiá chē
xiá lián
xiá chì
xiá yī
xiá yè
xiá yú
xiá xuè
xiá chuāng
xiá liǎn
xiá shū
xiá fú
xiá bēi
xiá chǎng
xiá biān
xiá gé
xiá rén
xiá cháo
xiá dàn
xiá shǔ
xiá zhāo
xiá cǎi
xiá chuáng
xiá jǐn
xiá jí
xiá rào
xiá hóng
xiá míng
xiá càn
xiá pèi
xiá zhōu
xiá qì
xiá jīn
xiá cǎi
xiá lù
xiá chuáng
xiá lǐng
xiá jì
xiá huī
xiá jū
xiá huàn
xiá biǎo
xiá cuò
xiá guǎn
xiá zēng
xiá jìng
xiá lóu
xiá yuè
xiá xì
xiá bì
xiá biāo
xiá qiān
xiá dài
xiá xiāo
xiá pèi
xiá xiǎng
xiá fēi
xiá pèi
xiá shāng
xiá lǚ
xiá rú
xiá pī
xiá lǚ
xiá guāng
cāng shū
cǎn shū
xī shū
zhǎn shū
huí shū
shū shū
zhòng shū
jīng shū
yuán shū
kuān shū
pù shū
qīng shū
kē shū
fā shū
shēn shū
juǎn shū
wàng shū
diàn shū
xián shū
qún shū
qīng shū
chāng shū
ān shū
xī shū
jiāo shū
qún shū
chàng shū
gē shū
xiá shū
gèn shū
yáng shū
⒈ 如彩霞舒展。形容事物轻柔美艳。
引《乐府诗集·郊庙歌辞六·唐蜡百神章》:“綺币霞舒,瑞珪虹起。”
宋王禹偁《谢赐御草书诗表》:“絳綃半幅,霞舒舞鵠之纹。”
霞xiá(名)早晚的彩云:~光|云蒸~蔚|~帔。
舒读音:shū舒shū(1)本义:(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态):(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态)(2)〈书〉(形)缓慢;从容:~缓。(3)姓。