jīng zhōu
jīng zhēn
jīng ruǎn
jīng wú
jīng guān
jīng jī
jīng shì
jīng guān
jīng bù
jīng chǔ
jīng táo
jīng wèi
jīng jiū
jīng gāo
jīng niú
jīng chái
jīng rén
jīng cén
jīng mù
jīng niè
jīng qīng
jīng lán
jīng jī
jīng jiè
jīng yàn
jīng zhī
jīng yù
jīng chāi
jīng zhū
jīng mán
jīng mǎng
jīng èr
jīng hè
jīng shū
jīng fán
jīng bì
jīng jī
jīng lán
jīng gōng
jīng wū
jīng tái
jīng fēi
jīng hé
jīng qǐng
jīng jí
jīng pú
jīng nán
jīng hóng
jīng yáng
jīng lí
jīng jiāng
jīng gē
jīng yì
jīng kǔ
jīng qī
jīng wáng
jīng qǐ
jīng gé
jīng shī
jīng fēi
jīng mén
jīng tiáo
jīng bǎo
jīng zǐ
jīng shān
jīng zhēn
jīng tú
jīng huā
jīng zǐ
jīng cì
jīng kē
jīng kuí
jīng fù
jīng pǔ
jīng guó
jīng xīn
jīng xiǎo
zhòng shū
ān shū
juǎn shū
chāng shū
shēn shū
gē shū
cǎn shū
yuán shū
jiāo shū
kuān shū
qīng shū
jīng shū
xī shū
huí shū
wàng shū
kē shū
xī shū
qún shū
diàn shū
chàng shū
xiá shū
gèn shū
qún shū
zhǎn shū
cāng shū
fā shū
qīng shū
shū shū
yáng shū
pù shū
xián shū
⒈ 亦作“荆荼”。指春秋时的楚国和舒国。舒在今安徽省庐江县境内,时为楚之与国,故连称。
引《诗·鲁颂·閟宫》:“戎狄是膺, 荆舒是惩。”
郑玄笺:“僖公与齐桓举义兵,北当戎与狄,南艾荆及羣舒。”
《史记·建元以来侯者年表序》:“自《诗》、《书》称三代 ‘ 戎狄是膺, 荆荼是徵’, 齐桓越燕伐山戎,武灵王以区区赵服单于。”
司马贞索隐:“荼,音舒。”
宋苏轼《和赠羊长史》诗:“犹当距杨墨,稍欲惩荆舒。”
章炳麟《说林上》:“观桓文之斩孤竹,挞荆舒,非峒谷之小蛮夷也。”
荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。
舒读音:shū舒shū(1)本义:(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态):(动)伸展;宽解(拘束或憋闷状态)(2)〈书〉(形)缓慢;从容:~缓。(3)姓。